– Cháu không biết. Có lẽ. Tại sao không chứ?
Apollonius nhe răng cười:
– Vậy rất tốt, con trai. Rất tốt. Bởi vì cháu có thể là một luồng ảnh
hưởng. Không giống bất kì ai khác trong lịch sử. Với tài năng thiên phú của
cháu và sức mạnh khổng lồ của truyền hình, chúng ta có thể làm bất kì điều
gì chúng ta muốn.
– Nếu chú nói thế, Adam.
Apollonius xoa xoa tay một cách hào hứng:
– Ta nói thế đấy. Ta có những kế hoạch vĩ đại cho cháu, con trai. Chúng
ta sẽ kiếm tiền, rồi chúng ta sẽ làm nên lịch sử.
– Ờ, tuyệt đó.
– Nói ta biết. Cháu làm điều đó như thế nào, nhóc?
Jonathan kiên nhẫn trả lời:
– Tập luyện.
Cậu không trách Adam Apollonius vì đã hỏi. Không trách một chút nào.
Trong mắt Jonathan, Apollonius – bản thân là một ảo thuật gia chuyên
nghiệp – muốn biết bí mật của cậu là một chuyện hoàn toàn tự nhiên. Nếu gã
không tò mò muốn biết màn ảo thuật của Jonathan được thực hiện như thế
nào thì mới là chuyện lạ.
Apollonius cũng biết rõ điều đó. Trên thực tế, đó chính là lí do tại sao gã
hỏi Jonathan về bí quyết ảo thuật: để loại bỏ bất cứ nghi ngờ nào của thằng
bé về gã. Bởi vì nói thẳng, Apollonius biết rõ thằng bé thực hiện các màn ảo
thuật như thế nào. Gã biết chính xác Jonathan Tarot là ai, là cái gì. Làm sao
gã không biết được chứ? Dybbuk là thằng con hoang của gã mà. Cơ thể của
Adam Apollonius đang bị sở hữu bởi không ai khác ngoài linh hồn của Iblis
tộc Ifrit. Và, như thường lệ, gã djinn độc ác đang lập một kế hoạch kinh
khủng nào đó xứng tầm với bản chất của gã.