NGÀY TÁI SINH NHỮNG CHIẾN BINH ĐẤT NUNG - Trang 214

– Đó là những cái xương cuối cùng. Hai trăm lẻ năm cái. Y như xơ

Cristina đã nói.

Họ đứng dậy và bước lùi khỏi cái ma phương.
Philippa hỏi:
– Giờ sao cậu?
Cậu Nimrod nhún vai:
– Cậu không biết. Chúng ta thiếu một thứ gì đó. Có lẽ là khúc xương bị

mất.

Finlay bảo:
– Như cháu đã nói, nhìn nó chẳng có vẻ ma thuật gì cả.
John nói:
– Trên thực tế, tớ nghĩ tớ mới là người nói câu đó.
Finlay thừa nhận:
– Đúng là cậu nói. Nhưng cậu đã sử dụng miệng tớ.
John làu bàu:
– Thề là tớ sẽ ăn mừng khi được trở lại cơ thể mình. Giờ đây tớ cảm thấy

y như một cái nút chặn vuông trong một cái lỗ tròn

[23]

ấy.

Cậu Nimrod lập tức hỏi lại:
– Cháu vừa nói gì, John?
– Cháu nói, cháu là một cái nút chặn vuông trong một cái lỗ tròn.
Cậu Nimrod reo lên:
– Đúng. Dĩ nhiên là thế.
Rồi lập tức quỳ xuống bên cạnh cái rương đồng, cậu rút một cái kính lúp

ra khỏi túi áo và kiểm tra tỉ mỉ họa tiết trên nắp rương. Một phút trôi qua,
cậu lắc đầu và thở dài nói:

– Không có gì. Thật không hiểu được. Cậu chắc chắn phải là nó mà.
Philippa hỏi:
– Là cái gì mới được?
Cậu Nimrod cho biết:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.