T
Đồng thời, nội dung WeChat của cô cũng thay đổi đột ngột, từ
đăng túi xách hàng hiệu và đồng hồ đeo tay phiên bản giới hạn,
đại tiệc hải sản, đổi thành đăng học đàn cổ, làm bánh mì, hái trà,
nhuộm vải, toát lên khí chất thần tiên giữa nhóm bạn đầy mùi
khói lửa trần tục.
Hàng ngày làm xong việc nhà, lúc đêm khuya người vắng, cô
tập viết phỏng theo chữ mẫu, chép
Tâm Kinh
nhỏ trong nửa tiếng.
Giữa sớm sớm chiều chiều, đời sống trong lành như thế. Nếu
chúng ta học được cách làm phép trừ một chút, giảm đi phiền não
và dục vọng vốn quá nhiều, thì dù ở chốn sâu thẳm hồng trần, thể
xác và tinh thần vẫn thanh tịnh dễ chịu, yên vui với hiện tại,
thấm nhuần trong Thiền duyệt
và Pháp hỷ
. Xem hết phồn hoa,
ngắm khắp trúc biếc, khi cuối cùng thân tâm phiêu bạt có thể
dừng chân chốn núi thiêng trong lòng, khoảnh khắc ấy, chỉ có
tĩnh lặng vui sướng.
Thiền Tâm Không So Ðo
ôi từng đọc chuyện tình của một nữ họa sĩ nổi tiếng,
rất thú vị. Khi du học ở Bỉ, nữ họa sĩ này đã có ấn
tượng đặc biệt sâu sắc với một chàng trai người Trung Quốc.
Chàng trai ấy có tiếng nói trầm ấm, dễ nghe, hơn nữa lại thích
mèo. Nữ họa sĩ đã rung động, phải lòng anh.
Điều khiến cô xao xuyến nhất là thái độ vô cùng tôn trọng của
chàng trai ấy đối với các nữ sinh. Khi chơi bóng với cô, anh luôn
hết sức nghiêm túc, tuy rốt cuộc lúc nào cô cũng thua, nhưng sau
khi thua, anh vẫn rất khách sáo mời nữ họa sĩ cùng đi dạo công