NGÀY TÂM TA AN, SÓNG GIÓ SẼ TAN - Trang 12

thay đổi vi diệu, dần dần rộng mở trong sáng, mùi trần tục ngày
càng ít, mùi rừng núi ngày càng nhiều.

Dưới núi Song Phong, bên cầu Linh Nhuận, pháp sư Minh Giám

dùng bút mực ghi lại vẻ đẹp của trời đất, dùng thiền tâm cảm
nhận mùi vị của trà trong, thăm khắp nghìn núi muôn sông,
chẳng qua là:

“Mải ngắm Hoàng Sơn cảnh đẹp tươi,
Trở về bên giậu cúc dài rồi.
Đình bên khe suối trông sơn cốc,
Nấu trà, chấm mực, bỗng biếng lười.”

Cuộc sống hiện nay đúng như pháp sư Minh Giám yêu thích:

Đơn giản tự do, không làm bộ làm tịch.

Mỗi người sống ở thành phố đều gánh chịu áp lực sinh tồn khắc

nghiệt, lúc cảm thấy mệt mỏi và lo lắng cũng cần đến nơi xa hít
thở không khí thông thoáng một chút, thoát khỏi cuộc sống
phẳng lặng trật tự. Nhưng chúng ta không cần ngưỡng vọng cuộc
sống của người khác. Bởi vì, thâm tâm mỗi người đều có một
ngọn Linh Sơn, nơi đó:

“Hoa đón xuân về khoe đỏ rực,
Tùng cao mưa gội tán xanh om.
Hoa thắm quả thơm chịu chít quanh năm,
Linh thiêng phượng múa ôi tuyệt đẹp…

*

Nơi đó không có lừa dối và tranh đấu mà giấu kín tâm tình

chân thực nhất, dịu dàng nhất.

Thay vì chỉ đứng bên vực nhìn ngó mà mong có cá, chi bằng về

nhà dệt lưới.

Cứ cách một quãng thời gian, tôi lại chọn một dịp cuối tuần

mang theo bộ đồ trà, ngồi tàu cao tốc đi du lịch. Có lẽ đó là nơi cả
nhà cư sĩ Bàng Uẩn

*

tự cày cấy giữa núi rừng vào sinh ra tử mà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.