cũng không miễn cưỡng cô ấy phải nấu một ngày ba bữa, gặp sao
yên vậy, có thì ăn, không thì ra ngoài dùng bữa. Ông Ngô Văn Tảo
bị vạch trần lời khoác lác, đổi lại tấm ảnh, chưa hẳn là sự nhắc
nhở của Băng Tâm đối với chồng. Sau đó đương nhiên ông sẽ càng
thêm yêu quý vợ! Nếu không, họ làm thế nào cùng nhau đi đến
phía cuối con đường chứ!
Thế giới Ta Bà mà kinh Phật nhắc tới, chính là chỉ thế giới của
con người, vĩnh viễn tồn tại chỗ thiếu sót đáng tiếc, không hoàn
mỹ. Ý nghĩa tiếng Phạn của “Ta Bà”, chính là “Kham nhẫn”, lúc nào
cũng phải chịu đựng tạp niệm đau khổ. Chuyện bé xé ra to, so đo
theo kiểu thông qua hiện tượng đánh giá bản chất, đương nhiên
sẽ có phiền não vô cùng. Làm sao rời xa phiền não? Chỉ có giữ một
trái tim thiền nơi trần thế.
Tôi nghĩ điểm mấu chốt nhất trong chuyện này là: Họ có thể
đối mặt với nhân tính đúng như thực tế, không quá đỗi khắt khe
với bạn đời, cũng không yêu cầu quá nhiều đối với bản thân, chấp
nhận khiếm khuyết của nhân tính. Thậm chí, họ có thể chỉ rõ
nhược điểm thiếu sót này một cách hóm hỉnh, xem là một chút
chuyện vui, điều này chứng tỏ trong thâm tâm, họ đã buông bỏ sự
so đo. Nếu bị nỗi thất vọng mà mắt thường nhìn thấy lừa dối,
đương nhiên sẽ bỏ lỡ người ấy.
Giải quyết êm thấm những chuyện nhỏ nhặt, không kìm nén
trong lòng để chúng giãn nở lên men, mà đem ra phơi nắng một
lát, pha trò một phen, để gió thổi tan. Thiền tâm chuẩn xác theo
đuổi phân rõ chân tướng, làm rõ bản chất, nhưng không so đo mà
hiền hậu và độ lượng với người khác.
Con Khỉ Tu Luyện Thành Phật