NGÀY TÂM TA AN, SÓNG GIÓ SẼ TAN - Trang 175

lưng con ngẩng đầu đeo ba lô cầm giá vẽ, trong lòng tôi lại có phần
không nỡ.

Con gái đang ngày một trưởng thành, còn tôi, lại ngày một già đi.

Con tiếp diễn thanh xuân của tôi và dung nhan rạng rỡ của tôi, còn
những góc cạnh không cam chịu tầm thường đó của tôi bị hiện thực
mài mòn ngày càng bình đạm, tóc dài cũng đổi sang tóc ngắn. Từ bé
gái đến thiếu nữ, rồi thiếu phụ.

Thời niên thiếu sợ già yếu, cảm thấy già mà suy nhược thật không

chịu nổi, nhưng giờ đây tôi lại không sợ nữa. Trong dòng thời gian, tôi
và con gái lặp lại vòng luân hồi vĩnh hằng của sinh mệnh.

Nếu người lớn không già đi, con trẻ làm sao khôn lớn chứ?

-HẾT-

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.