NGÀY TÂM TA AN, SÓNG GIÓ SẼ TAN - Trang 173

K

nhanh thật xa. Các bạn hãy vui khi được uốn cong bởi bàn tay Người
Giương Cung…

*

Con yêu của mẹ, con cú khôn lớn theo kiểu của bản thân con. Làm

một cô thợ may vui vẻ, là tâm nguyện của mẹ đã thỏa mãn rồi.

Không Sợ Già Yếu

hi tan sở, một cơn mưa kèm theo tuyết bỗng nhiên ập tới,
bộ quần áo phong phanh trên người cũng chẳng ích gì, tôi

không kịp oán trách thời tiết, run rẩy đứng trong mưa chờ bắt tắc xi về
nhà.

Về đến nhà, tôi ba chân bốn cẳng chạy lên tầng, con gái đang xem

phim hoạt hình trong phòng khách nghiêng tai nghe thấy tiếng động,
vội nhảy ra xách dép cho tôi.

“Mẹ ơi, hôm nay bên ngoài lạnh quá, chắc tay mẹ lạnh như băng rồi,

con dùng tay con sưởi ấm tay cho mẹ nhé.” Không cho phân bua, con
gái liền nắm tay tôi trong bàn tay nhỏ ấm nóng của mình. Tôi sững sờ
một thoáng, trẻ con chung quy vẫn là trẻ con, xem ra, con đã quên
sạch sành sanh cuộc tranh chấp gay gắt từng xảy ra giữa chúng tôi
hôm qua.

Tối hôm đó, mẹ giống như một bà cụ bệnh tình nguy kịch nằm trên

giường, yếu ớt không có chút sức lực nào, mẹ thản nhiên hưởng thụ
nước mật ong và chè đậu xanh mà con mang đến, và cả lời phàn nàn
của con: “Mẹ cứ giả vờ thỏa thích đi.”

Sau đó, con giúp mẹ xoa bóp ngón tay tê cóng, kể chuyện cười giải

khuây cho mẹ. Mẹ có thể cảm nhận được độ ấm của ngón tay con, và cả
hơi thở nóng hổi. Lén mở mắt nhìn con, mẹ nghĩ, bị ốm cũng chưa hẳn
không phải là một chuyện hạnh phúc.

Ngày tháng trôi qua như nước chảy, không hay không biết, bàn tay

con đã bằng một nửa bàn tay tôi. Chỉ mong sau khi con gái khôn lớn,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.