NGÀY TÂM TA AN, SÓNG GIÓ SẼ TAN - Trang 45

Ð

thoát ra khỏi cái lồng của quan niệm, thế giới cũng thay đổi theo
bạn,

Thuật Luyện Kim Lạc Quan

ời người khó tránh gặp phải thời kỳ suy sụp không
thuận lợi. Mùa xuân đó, định sẵn không hề thi vị. Suốt

dọc đường cơn mưa như hình với bóng. Tôi cầm tờ giấy điều động
công tác trong tay, thần sắc ủ rũ, thất thểu đi trong mưa, không
thể chấp nhận sự thực từ trung tâm thành phố phồn hoa bị “sung
quân” đến kho ở hồ Bùn Đen.

Khi tôi đi đến ngã rẽ đã gần giữa trưa, bầu trời trông có vẻ vẩn

đục hơn trong bụi dày, xe chở than của mỏ rải rắc vụn than suốt
dọc con đường xóc nảy, bùn nhão đen si bắn tung tóe.

Trong tiểu thuyết

Phong cảnh

Niên phổ hồ Bùn Đen

của nhà

văn Phương Phương từng nhiều lần xuất hiện một địa danh, đó
chính là “hồ Bùn Đen”. Mà nguyên mẫu của hồ Bùn Đen chính là
hồ Bùn Đen trước mặt tôi.

Đây là một hoang đảo ẩn sau bóng râm của cao ốc đô thị, người

chưa đến hồ Bùn Đen không thể nào tưởng tượng được sự hoang
vắng và cằn cỗi nơi ấy. Tôi nghĩ, tôi và hồ Bùn Đen đều bị mùa
xuân quên bẵng, chúng tôi cùng co ro trong góc khuất này của thế
giới, chịu đủ lạnh nhạt, trăm nghìn lỗ thủng.

Quy mô kho của đơn vị chúng tôi rất nhỏ, không nối với tuyến

đường sắt chuyên dụng, cho dù toàn bộ gia sản cộng lại cũng
chẳng qua chỉ là một chiếc xe cẩu, năm sáu chiếc xe tải Đông
Phong mười mấy gian nhà kho. Công việc của nhân viên quản lý
kho luôn đơn giản, khô khan, cả ngày tôi đeo bọc tay áo, cầm một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.