NGÂY THƠ VÀ PHÓNG ĐÃNG - Trang 122

“Miễn là cả hai ta thấy vui với sự sắp đặt này.” Cô nói, cẩn thận tỏ vẻ

cứng cỏi như Gianni vẫn làm. “Em phải thuyết phục những khách hàng
quốc tế của anh và thể hiện cho họ thấy những kỹ năng của em...”

“Còn anh thì thuyết phục em” anh nói ngắn gọn, hôn thật kêu lên đỉnh

đầu cô.

Meg mỉm cười. Gần như là vậy. Cô nhận thấy Gianni làm thế vì bộc

phát, cô không thể nhìn thấy biểu hiện gì trên gương mặt anh. Anh luôn
luôn tỏ ra nồng nàn, say đắm trong bóng tối hơn là giữa ban ngày. Và khi
cô áp gương mặt mình vào khuôn ngực của anh, dựa vào sự rung động của
những cơ hoành trên người anh, cô phát hiện ra anh đang nhịn cười. Cô
ngẩng đầu lên thật nhanh, nhưng Gianni là chuyên gia trong lĩnh vực che
giấu cảm xúc. Gương mặt anh chẳng thể hiện điều gì ngoài sự thỏa mãn đã
trở thành nhãn hiệu của anh kể từ đêm đầu tiên của hai người giữa những
bông hoa nhiệt đới.

“Anh cười nhạo em đấy phải không?”

“Không đời nào có chuyện đó,” Cách nói của anh không làm Meg tin

được. “Mặc dù em phải thừa nhận rằng, mio dolce, một chuyên gia về
giống cây trồng nhiệt đới, dù có học giỏi thế nào đi nữa, cô nàng ấy có
hoàn thành xuất sắc bài vở đến mấy đi chăng nữa thì cũng phải tự sải cánh
trước khi tự nhận mình có kinh nghiệm...” Gianni kéo dài mấy âm tiết với
vẻ khoái trá rõ rệt, rồi anh xua tan cái cau mày của Meg bằng những nụ
hôn, Meg không thể không mỉm cười bất chấp nỗi sợ hãi dâng lên trong
lòng.

Bên ngoài, một con diều hâu nhanh như chớp bổ xuống đàn chim

nhạn, làm chúng gào thét bay tứ tán. Meg giật mình, nhưng bàn tay của
Gianni nhẹ nhàng làm tan biến nỗi sợ hãi trong cô. “Đó là lý do tại sao anh
muốn đưa em thoát khỏi chỗ này một thời gian. Quần đảo Madeira sẽ có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.