NGÂY THƠ VÀ PHÓNG ĐÃNG - Trang 137

Gianni toát ra hình ảnh một người đàn ông hiện đại lý tưởng, nhưng từng
sợi cơ, thớ thịt trên người anh đều có nguồn gốc quý tộc. Khi nào Gianni
quyết định đã đến lúc cần người nối dõi, Meg biết anh sẽ xem cô không
khác gì một chướng ngại vật.

“Chúng mình cần gì phải như thế này chứ, Meg!” Gianni nói, bóng

mây thất vọng giăng ngang mắt anh.

“Không, cảm ơn anh. Mọi sự thay đổi rồi. Anh đã cho thấy rõ rành

mọi cảm nhận về tôi cũng như vai trò của tôi ở đây. Vả chăng, biết đâu khi
tôi quay về thăm cha mẹ, cha tôi phải vào bệnh viện lần nữa, mẹ tôi phải
chăm sóc, thì họ sẽ cần đến tôi. Hãy thử nghĩ xem anh có cảm giác như thế
nào khi không gặp được cha mình lúc ông nằm viện.”

Trước lời nói đáng sợ ấy, mặt Gianni tối sầm lại, anh lùi ra xa cô.

“Vâng, tất nhiên rồi.”

Từ ánh mắt Gianni, Meg cố phân tích để nhận ra mình đang ở trong

tình huống nào. Qua những chuyện đồn đại, cô biết được một thực tế rằng
giới quý tộc thường có mối quan hệ nhân ngãi với nhân viên của mình.
Gianni đã nhạo báng cô về dự án vườn hoa bởi thực ra anh chỉ muốn dụ cô
lên giường thôi. Giờ thì cô hiểu rồi. Nhận thức ấy còn đau đớn hơn phải
chịu đựng cơn giận của Gianni. Thế nên cô cần thoát khỏi nơi này, trở về
nước Anh càng sớm càng lốt.

*

* *

Tuần thứ hai của tháng Mười một, thu sang. Gianni đứng xoay lưng lại

với bàn làm việc, tay chống nạnh, nhìn ra bầu trời. Hôm nay thời tiết tốt.
Những đám mây như màu nước cuồn cuộn bay ngang đỉnh đồi xa xa trên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.