NGÂY THƠ VÀ PHÓNG ĐÃNG - Trang 186

cô và vỗ nhẹ đôi vai cô. Tuy nhiên, cô thật sự ngạc nhiên. Một cảm xúc rộn
ràng đầy phấn khích chạy khắp thân thể anh.

“Em có thể tin anh được không, Gianni?” Meg thì thầm.

“Bằng sự sống của con chúng ta,” Gianni đảm bảo, đặt một nụ hôn lên

chiếc vương miện lấp lánh kim cương trên đầu cô. Meg như tan chảy ra khi
Gianni áp má mình lên má cô. Cô chìm ngập trong vòng tay che chở của
anh, cố thở thật đều khi cô nghĩ đến nỗi đau mấy ngày qua. Tất cả những gì
cô ao ước là được cảm thấy an toàn và đảm bảo trong tình yêu anh. Giờ đây
cô đã có được lời hứa của anh, có nữ trang mà nằm mơ cũng không thấy,
nhưng những thứ ấy chẳng có ý nghĩa gì cả nếu không có sự chân thật. Một
giọt nước mắt đọng trên mi mắt và lăn xuống má cô. Anh áp má mình vào
má cô thật chặt, Gianni cảm nhận được khi giọt nước mắt ấy rơi xuống.
Giật mình, anh ngẩng mặt lên, đẩy cô ra một chút và nhìn cô chăm chú.

“Em khóc!” Gianni hầu như không thể tin nổi. “Có chuyện gì vậy?

Anh chỉ muốn làm em hạnh phúc thôi mà!”

“Thật không?” Mắt nhoà lệ, Meg nhìn anh nghi ngờ. “Nếu vậy thì tại

sao lúc nào anh cũng giữ khoảng cách với em hết vậy? Thậm chí anh chẳng
thèm lưu thông tin của em trên điện thoại của anh!” Cô sụt sùi, tiếng nói
hầu như không nghe rõ.

Chậc lưỡi, Gianni kéo cô sát vào lòng anh.

“Bởi vì anh không cần phải làm thế. Nó ở dây rồi.” Anh dịu dàng nói,

cầm lấy tay cô và ấn chặt lòng bàn tay cô vào ngực anh. “Mỗi lời nói của
em đều khắc sâu trong trái tim anh, Meg à.”

Meg cảm thấy trái tim anh đập chậm rãi và đều đặn bên dưới bàn tay

mình. Gianni cầm lấy tay cô và đưa lên môi mình và đặt một nụ hôn dịu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.