NGÂY THƠ VÀ PHÓNG ĐÃNG - Trang 185

Trong bầu không khí ngột ngạt của phòng ăn, tiếng nữ trang cổ vô giá

mà cô đang đeo kêu leng keng, ánh nến làm những ngôi sao trên đầu cô
sáng lấp lánh.

“Không, anh sẽ không để chuyện đó xảy ra. Hãy nghe anh, Meg!”

“Em đã nghe anh nói quá nhiều rổi, Gianni. Vô ích thôi! Em không thể

làm tình nhân anh nữa.”

“Anh biết!” Gianni nạt, Meg lập tức im bặt. Khi cô hoàn toàn dán mắt

vào anh, giọng nói uy quyền của anh khiến tim cô gần như ngừng đập.

“Anh muốn em trở thành vợ của anh, Meg à” anh nói chậm rãi. “Anh

muốn em là Bá tước phu nhân cũng như là người tình của anh, nửa còn lại
của anh, là tri kỷ, là bạn tâm giao,” anh nói dịu dàng. Phải mất vài giây
Meg mới nhận ra những gì mình đang nghe.

“Nhưng còn...” cô nhìn qua chiếc bàn ăn dành cho hai người cùng bó

hoa xinh dẹp mà cô mang đến để làm món quà cho vợ sắp cưới của Gianni.

“Đàn ông trong dòng họ Bellini không van xin đâu,” anh nói cộc lốc.

“Ngay giây phút gặp lại em hôm nay, anh biết là anh phải có em, và chỉ
mình em thôi, Meg. Bây giờ và mãi mãi. Đặc biệt anh đã gói những báu vật
của gia đình Bellini và treo nó lên, em tới vừa đúng lúc. Anh yêu em, Meg,
không có em, anh chỉ là một nửa của một gia đình hoàn hảo mà chúng ra
sắp có.”

Không ồn ào, hoa mỹ. Gianni chỉ nói tất cả những từ mà cô khao khát

được nghe. Cảm giác như tình yêu quay trở về dù nó chưa một lần ra đi.
Chậm rãi và dịu dàng, cô tiến dần về phía anh và nép vào ngực anh. Cô đã
khao khát được cảm nhận nhịp đập chậm rãi và đều đặn của trái tim anh.
Đó sẽ là một sự kết hợp hoàn hảo cùng với cách anh dịu dàng vuốt mái tóc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.