NGÀY XƯA CÓ MỘT CON BÒ... - Trang 49


49

5. NGUỒN GỐC: BÒ Ở ĐÂU RA?

Khi còn là một cô bé, tôi rất gầy, nhưng trong tuổi thiếu niên tôi bắt đầu

mập ra. Sau khi tốt nghiệp trung học, tôi ngừng theo đuổi các môn thể thao tranh
tài và biện bạch là không có thời gian. Tôi bắt đầu nghiện ăn và chỉ sau một thời
gian, tôi tăng cân thấy rõ, vì tôi không thể ngừng ăn vặt. Như thể chừng đó còn
chưa đủ, sau một thất bại trong quan hệ tình cảm, tôi đầu hàng vô điều kiện, và
hoàn toàn không kiểm soát được cân nặng của mình. Tôi đã quen với sức nặng
thân thể và bắt đầu chấp nhận hình thể mới. Công việc của tôi vẫn tốt; tôi có bạn
mới và bắt đầu tiệc tùng, nhưng thực ra, tôi đang tự dối mình. Tôi biết mình chẳng
vui vẻ gì. Một hôm, tôi cảm thấy chán ngán cuộc sống đó và quyết định loại bỏ
phần trọng lượng thừa và những lời biện bạch của mình. Tôi điều kiện đi tập thể
dục thẩm mỹ năm lần một tuần, và bắt đầu ăn uống điều độ. Trong năm rồi, toi
đã xuống được hơn 30 kilogram và duy trì trọng lượng cơ thể ổn định trong ba
tháng gần đây. Nhưng điều quan trọng hơn là tôi cảm thấy thoải mái hơn, khỏe
mạnh hơn, trẻ trung hơn, hấp dẫn hơn. Và điều làm tôi cảm thấy vui hơn cả là tôi
trở thành một ví dụ gợi cảm hứng cho những người khác trong gia đình, bạn bè
và cả đồng nghiệp.

- Claudia, Lima, Peru

*

*

*

Chúng ta không bao giờ có ý định - hoặc ít ra là tự giác - bỏ cả cuộc đời

mình để chăm sóc và nuôi dưỡng những con bò được bố mẹ truyền lại cho chúng
ta hay những con bò mình nhặt lấy trong cuộc sống. Chúng ta cũng không sẵn
sàng để thích nghi với những thái độ và hành vi có khả năng hủy hoại thành công
của mình chỉ vì muốn chứng minh một quan điểm nào đó là đúng.

Nghe có vẻ phi lý, nhưng đa số lời biện bạch và các thái độ tạo ra sự hạn

chế mà chúng ta thừa nhận vốn là kết quả từ những dụng ý tốt. Đằng sau mỗi
hành vi, bất kể nó có thể mang tính tự hủy hoại như thế nào, đều chứa đựng một
ý định mang tính tích cực. Nói chung, chúng ta không ai lại chấp nhận những thói
quen xấu để rồi làm hại đến chính mình. Chúng ta đơn giản chỉ tin rằng chuyện
đó nhất định có lợi cho chúng ta theo một khía cạnh nào đó.

“Tôi bỏ thuốc lúc nào mà chẳng được. Vấn đề là tôi chưa muốn bỏ thôi.”

Sự bào chữa này chỉ giống như một lối thoát nhằm né tránh vấn đề. Đây là lối
thoát dễ dàng cho những người không thể bỏ được thói nghiện, kéo dài hành vi
nguy hại của họ, che giấu sự bất lực trước thói nghiện này, và đồng thời để bảo
vệ sĩ diện cho mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.