NGÀY XƯA CÓ MỘT CON BÒ... - Trang 51


51

Ngay trước khi bước lên bục, tôi hỏi liệu lát nữa đây anh ta có đồng ý giúp

tôi một việc không, nhưng tôi không cho anh ta biết đó là việc gì. Anh ta đồng ý
mặc dù có phần lưỡng lự. Vậy nên, không nói gì thêm nữa, tôi yêu cầu anh ta lên
hàng ghế đầu ngồi. Và rồi, trong buổi thuyết trình, tôi yêu cầu anh ta bước lên sân
khấu. Tôi đang trình bày về năng lực thuyết phục, trong phần thực tập bán hàng,
tôi yêu cầu anh ta giới thiệu sản phẩm cho toàn bộ khán thính giả.

Có lẽ Frank cảm thấy anh ta đang trải qua cơn ác mộng tệ hại nhất của đời

mình. Làm sao tôi có thể gọi anh lên đây sau khi anh đã thú nhận hết với tôi về
tính nhút nhát của mình vài phút trước đó? Lúc lên sân khấu, bước chân của anh
ta có vẻ hơi run rẩy. Mặc dù anh ta đã chắc chắn với tôi là anh ta rất muốn loại
bỏ con bò đó, nhưng tôi ngờ rằng anh ta không muốn ra tay trước mặt 5.000 người
lạ như lúc này. Chúng tôi bắt đầu một cách chậm rãi. Lần thử đầu tiên của anh ta
còn xa mới được xem là đạt, nói một cách châm chước. Sau khi thực hiện xong,
tôi cho anh vài góp ý để giúp cho việc giới thiệu sản phẩm của anh thêm phần
nhiệt tình. Anh ấy thử lại lần nữa. Và tôi lưu ý anh vài điều nữa, rồi anh lại thử.

Những gì xảy ra tiếp theo chắc chỉ thua phép màu chút đỉnh mà thôi. Mười

phút sau, con người từng hơn 50 năm là nạn nhân của con bò “Tôi mắc cỡ lắm!”
bây giờ còn có thể kể chuyện tiếu lâm và làm cho khán giả gào lên và vỗ tay ầm
ầm. Chúng tôi gặp lại sau buổi thuyết trình hôm đó và nói chuyện với nhau, lúc
này anh ta đã bình tĩnh lại. Điều duy nhất anh ta có thể nói với tôi là: “Tôi không
ngờ mình có khiếu trong chuyện này!”.

Vì sao chúng ta lại thừa nhận những niềm tin làm giới hạn khả năng của

bản thân mà hầu như không mấy khi dám tự hỏi liệu những niềm tin đó là đúng
hay sai? Sao bạn có thể để bị thuyết phục và tin vào những thiếu sót và khuyết
điểm của bản thân để rồi sau đó, giống như Frank, mới phát hiện rằng mình đã
sai? Sao bạn lại có thể để bị thuyết phục và tin rằng bạn không làm được điều này
điều kia trước khi bạn làm thử?

Hãy xem bạn cả tin đối với những lời biện bạch này như thế nào. Ví dụ như

bạn học một nghề nghiệp hay một chuyên môn, một phận sự hay một công việc
nào đó mà bạn cảm thấy mình làm tốt, bạn thích thú với công việc và phát triển
kỹ năng đặc biệt cho lãnh vực đó. Một thời gian sau, bạn tự nhủ: “Chà, đây chính
là năng khiếu của mình! Mình thật sự giỏi trong lĩnh vực này!”; một số người còn
quá đà hơn nữa, và tuyên bố: “Đây chính là định mệnh của mình!”.

Nếu chỉ vậy thì chẳng có gì đáng nói. Việc phát hiện ra tài năng tự nhiên

trong một lĩnh vực nào đó chẳng có gì sai. Rắc rối với quá nhiều người chỉ bắt
đầu khi họ đưa ra kết luận sai lầm là họ chỉ có thể giỏi trong một lĩnh vực nào đó,
như trong những lời nhận xét trên đây cho thấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.