NGHE KÌA THỜI GIAN ĐANG HÁT - Trang 105

Sáng sớm lúc Nguyệt Lượng mở mắt đã không thấy Vương Thiến

Thiến, đợi đến lúc Nguyệt Lượng cùng Tống Nhiên, Lí Nam, Trương Thiến
Nhất cùng đi đến phòng tự học, lại phát hiện Vương Thiến Thiến đang ngồi
bận rộn trong phòng tự học.

“Trách không được mấy ngày nay đều không nhìn thấy bóng dáng cậu

ấy, thì ra là tự mình lén đi học….” Lí Nam có chút kinh ngạc.

Nguyện Lượng bước vài bước đi qua, còn chưa mở miệng, đã bị âm

thanh của Vương Thiến Thiến ngăn cản. Vương Thiến Thiến đang xem
sách, đầu cũng không nâng, nhìn thấy có một bóng người dừng lại trước
bàn, thuận miệng nói câu: “Chỗ này có người.”

“Ồ, sớm như vậy đến đây là để chiếm chỗ cho ai?”

“A?” Vương Thiến Thiến ngẩng đầu nhìn lên, “Chuyện đó….”

Nguyệt Lượng ngồi xuống bên cạnh, ôm ôm cô, “Khiếm Nhi, tớ quyết

định mấy ngày này không bao giờ…. gọi cậu là Khiếm Nhi nữa, cậu thật sự
quá tốt, vì người khác quên mình.” Sau đó lại nói với ba người còn đứng:
“Còn ngây người làm gì?

Không thể phụ tấm lòng của bạn Vương Thiến Thiến được, mọi người

mau tới đây ngồi.”

“Được rồi, tớ vốn định chỉ học khoảng hai tiếng sẽ trở về ngủ một giấc,

thấy Thiến Thiến vất vả như vậy, tớ quyết định học đến trưa.” Trương Thiên
Nhất cũng buông cặp ngồi xuống bên phải Vương Thiến Thiến.

Một trái một phải bao vây Vương Thiến Thiến, Vương Thiến Thiến

muốn nói gì đó, nhưng không nói ra, dù sao cũng cảm thấy không thể nói
chỗ này không phải là chiếm cho bọn họ được phải không? Nguyệt Lượng
nhiều chuyện như vậy, nhất định sẽ hỏi là chiếm cho ai? Sau đó nếu cô nói

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.