NGHE KÌA THỜI GIAN ĐANG HÁT - Trang 177

mới nói: “Đều do em không tốt…..”

Nguyệt Lượng khẽ cười, “Không có gì đâu, sớm muộn gì cũng phải cho

các cậu ấy biết, chị vốn cũng không muốn giấu các cậu ấy.” Chỉ là không
biết các cậu ấy sẽ có phản ứng như thế nào……..

Sau đó Lí Nam vẫn chưa đề cập đến sự việc kia, Nguyệt Lượng ngược

lại có chút thiếu kiên nhẫn, rốt cuộc bùng nổ vào một buổi tối thứ tư. Hôm
đó mưa dai dẳng suốt ngày, mấy người bọn họ cũng không ra ngoài, ở trong
phòng ngủ bận rộn việc riêng. Buối tối, vẫn còn mưa lâm râm, cửa sổ phòng
ngủ không có đóng lại, không khí mang theo hơi nước mưa lướt qua trong
phòng.

Tống Nhiên im lặng ngồi trước bàn đọc sách, thỉnh thoảng lại dùng viết

ghi lại gì đó; Vương Thiến Thiến nằm chơi PSP, cảm xúc lên xuống theo trò
chơi; Lí Nam thu dọn lại đồ đạc của mình, lấy từng món trong ngăn tủ ra,
xong lại nhét vào, trông còn lộn xộn hơn trước khi dọn dẹp.

Nguyệt Lượng đột nhiên từ trên giường bước xuống, đứng ở giữa phòng

nói: “Tớ có một chuyện muốn nói với các cậu, các cậu chuẩn bị tâm lý thật
tốt trước đã.”

“Làm gì chuẩn bị nghiêm túc như vậy? Cậu đừng như thế, tớ rất không

quen.” Lí Nam ra vẻ thoải mái mà trêu đùa.

“Tớ rất nghiêm túc.” Nguyệt Lượng hắng giọng, lại hít sâu vài cái, đợi

ọi người buông việc đang làm trong tay, cùng nhìn về phía mình mới nói
tiếp: “Thật ra, tớ……, tớ thích con gái, lúc trước có đối tượng cũng không
dám cho các cậu gặp, là bởi vì họ đều là con gái, tớ không có cách nào cho
các cậu xem.”

Nguyệt Lượng nói một hơi, ba người kia đều ngây ngẩn cả người.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.