NGHE KÌA THỜI GIAN ĐANG HÁT - Trang 178

Vương Thiến Thiến là kinh ngạc sự thẳng thắn cùng với dũng cảm của

Nguyệt Lượng, có thể công khai chuyện riêng tư như vậy với bạn cùng
phòng, cần phải có bao nhiêu dũng khí? Cho nên cô không biết nên biểu đạt
cảm giác trong lòng lúc này thế nào, thật sự không biết nói cái gì cho phải,
hơn nữa lúc này, nói cái gì chắc cũng đều không thích hợp?

Phòng ngủ vô cùng im lặng, trong lòng của Nguyệt Lượng cũng rất loạn,

những phản ứng dự đoán trước đó đều không xuất hiện, ngược lại làm cho
cậu ấy cảm thấy không được tự nhiên. Cậu ấy hy vọng cho dù là không để ý
tới cậu ấy cũng được, nhưng bây giờ là phản ứng gì đây? Nhìn chằm chằm
cậu ấy như vậy, nhìn đến mức làm cho Nguyệt Lượng cảm thấy sợ hãi, đây
là tình huống gì chứ?

“Làm ơn, các chị hai à, các chị có chút phản ứng được không? Cho dù

sau này không để ý tới tớ nữa cũng nói với tớ một tiếng chứ.”

Lúc này, ba người giống như bị đứng hình mới hồi phục tinh thần lại.

“Vì sao không nói sớm?” Lí Nam đột nhiên lên tiếng, tầm mắt vẫn dừng

ở trên người Nguyệt Lượng đang cúi đầu.

Vương Thiến Thiến muốn đi ra hòa giải, liền nói: “Nguyệt Lượng cũng

là sợ các cậu không hiểu cậu ấy…..”

“Cậu đã sớm biết?” Lí Nam lại nhìn về phía Vương Thiến Thiến.

Vương Thiến Thiến bị dọa đổ mồ hôi lạnh, rõ ràng là buổi tối trời mưa,

rõ ràng có gió lạnh luồn vào trong cổ áo, thế mà tại sao lúc Lí Nam tức giận
như vậy nhìn về phía mình, cô đột nhiên đổ mồ hôi? Vì sao Lí Nam lại tức
giận như vậy? Thực sự có nghiêm trọng đến mức đó không?

“Cậu nói đi!” Lí Nam đi đến trước mặt Nguyệt Lượng đẩy cậu ấy một

cái.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.