NGHE KÌA THỜI GIAN ĐANG HÁT - Trang 236

“Em đâu có bực bội………” Vương Thiến Thiến trả lời rất nhỏ.

Hướng Nghiên chậm rãi tới gần, hơi thở nhẹ nhàng phả lên mặt, Vương

Thiến Thiến cứng người, sững sờ nhìn người đang từ từ kề gần lại này,
không khí xung quanh đều tan loãng.

Không biết là chị ấy định làm gì, không biết sao chị ấy lại làm như vậy,

chỉ đứng ngây người đến nhúc nhích cũng không dám.

Khóe môi của Hướng Nghiên cong lên, ở bên tai cô nói khẽ: “Chắc

không phải là mấy ngày tới tháng chứ?”

Vương Thiến Thiến đột nhiên đỏ mặt, cuống cuồng lùi lại lộ ra khoảng

cách, “Gì chứ……….”

“Ha, chị nói sao hôm nay ngay cả kem em cũng không thích ăn…… Thì

ra là như vậy, trách không được nóng nảy như vậy, vào nhà chị cho em một
ly nước ấm.”

“Không phải…… Em….” Vương Thiến Thiến nỗ lực giải thích.

“Cái gì mà chị chị em em chứ, đi thôi.” Hướng Nghiên cũng mặc kệ cô

còn đang lắp bắp cái gì, kéo cô đi thẳng.

Đây là lần đầu tiên Vương Thiến Thiến đến nhà Hướng Nghiên, nhà hai

thất một thính đúng tiêu chuẩn (1), ở cửa chỉ có một đôi dép lê.

Hướng Nghiên lấy từ trong ngăn tủ ra một đôi dép lê đưa cho cô, “Bình

thường chị đều ở một mình, thỉnh thoảng khi cha mẹ chị nghỉ phép cũng có
đến. Nhà hơi bề bộn, không biết em muốn tới, cho nên cũng chưa dọn
dẹp….”

“Đâu có bề bộn, rất ngăn nắp đó, hơn phòng ngủ của tụi em nhiều.”

Vương Thiến Thiến hâm mộ ngập tràn trong mắt, cô cũng luôn muốn có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.