NGHE KÌA THỜI GIAN ĐANG HÁT - Trang 270

“Sau khi khai giảng em phải dặn Liêu Kiệt đi tập thể hình, nhìn thân thể

của anh ấy nhỏ nhắn như vậy, sau này làm sao chăm sóc được cho chị……”

Vương Thiến Thiến lúc này mới phát hiện, chỉ có một mình mình nói,

Hướng Nghiên ngay cả một câu cũng không nói. “Sao chị không nói lời
nào?” Cô hỏi.

Cảm giác người trên lưng động đậy một chút, hình như là đang lắc đầu,

Vương Thiến Thiến không dám chắc chắn. Nhưng mà, đột nhiên, hai cánh
tay vốn đang buông thõng ở bả vai cô vòng quanh cổ cô. Vương Thiến
Thiến dừng chân lại, tiếp theo cảm giác được Hướng Nghiên tựa vào trên
người cô, trên cổ hơi lành lạnh.

Khám bác sĩ xong, Vương Thiến Thiến lại đưa Hướng Nghiên về nhà, ở

nhà Hướng Nghiên suốt một buổi chiều với chị ấy. Giúp Hướng Nghiên rót
nước, giúp Hướng Nghiên đi mua cơm, giúp Hướng Nghiên làm đủ mọi
chuyện.

Hướng Nghiên nói: “Chẳng qua chị bị thương ở chân…… cũng không

phải tàn tật……… Em không phải cũng định đút chị ăn cơm chứ?”

Vương Thiến Thiến ngượng ngùng cúi đầu nói: “Chị không phải là chị

của em sao…. Em đương nhiên phải đối xử tốt với chị rồi………”

Tuy rằng biết cách ngày tạm biệt không còn xa nữa, nhưng vẫn muốn

tiếp tục đối xử với chị tốt như vậy, thế này, về sau lúc chị nghĩ tới em, luôn
nhớ kỹ những điều tốt của em. Có lẽ chị sẽ cười nói với người khác: “Đã
từng, có một người em gái đối xử với tôi vô cùng tốt.”………..

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.