NGHE KÌA THỜI GIAN ĐANG HÁT - Trang 298

“Có thích hay không à? Như vậy sao….. Ừm…….. Nhưng nếu như hai

người không thể ở bên nhau thì sao?”

“Không thể ở bên nhau? Lương Sơn Bá và Chúc Anh Đài? Hay là

Romeo và Juliet? Hướng Nghiên, bây giờ là thời đại nào rồi?”

“Thì chính là hai người không thể ở bên nhau, thế phải làm sao bây

giờ?”

“Nếu hai người thật lòng thích nhau, lại có nguyên nhân khách quan gì

không thể vượt qua chứ? Chỉ là yêu đương mà thôi, cũng không phải muốn
cậu kết hôn.”

“Chỉ cần thích là có thể sao? Thích……. sao?” Hướng Nghiên rơi vào

im lặng.

Triệu Đình lại chồm người về phía trước, hỏi: “Vậy rốt cuộc là cậu có

thích cậu ta hay không?”

“Tớ không biết…….” Hướng Nghiên thuận miệng nói câu này.

Vì thế, tiếng cười của Triệu Đình quanh quẩn ba vòng trong phòng ngủ,

cô ấy nói: “Còn dám nói chuyện vừa rồi không phải là chuyện của cậu?”

“Ấy……… Tớ là nói chuyện của bạn……” Mặt của Hướng Nghiên đột

nhiên hơi nóng lên.

Triệu Đình cố nhịn cười nói: “Được rồi được rồi, vừa nãy là cậu tự nói

hớ. Lúc con gái nói không biết, thật ra thường thường chính là đã thích.
Chính cậu đã tự trả lời cậu rồi.”

Thích, không?

Nếu nói không thích, Lúc Vương Thiến Thiến ở bên cạnh, cũng cảm

thấy rất tốt, cô ấy luôn chọc mình cười, cũng vô cùng vui vẻ; Lúc cô ấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.