Triệu Đình liếc nhìn cô một cái, lại đi đến cửa thó đầu ra ngoài nhìn
nhìn, sau khi đóng cửa thật kỹ mới ngồi xuống đối diện Hướng Nghiên hỏi:
“Cậu chạy gì thế? Chẳng lẽ có sói đuổi theo cậu ở sau lưng?”
“Không có…….” Hướng Nghiên bình ổn lại hô hấp nói tiếp: “Bên ngoài
rất lạnh, cho nên tớ mới đi nhanh một chút.” Ngoài đó đương nhiên không
thể có sói đuổi theo cô, người nên đuổi theo, ngược lại không đuổi theo,
“Triệu Đình, tớ hỏi cậu một vấn đề.” Hướng Nghiên uống một chút nước lại
mở miệng.
“Sao? Hỏi gì?”
Hướng Nghiên nghiêm mặt nhìn Triệu Đình, do dự một lúc, đợi đến khi
Triệu Đình cũng muốn ngủ, mới nói: “Nếu……….. Tớ nói là nếu……..”
“Ừ, nếu gì?”
“Cậu đừng ngắt lời.”
“Nói đi, nói đi……” Triệu Đình thấy Hướng Nghiên sắp phát hỏa,
nhanh cúi đầu làm dáng vẻ đang lắng nghe.
“Nếu có một người, cậu vẫn luôn cư xử với cô ấy như bạn tốt, sau đó cô
ấy đột nhiên tỏ tình với cậu, cậu sẽ làm thế nào?”
Triệu Đình không chút nghĩ ngợi đã nói ngay: “Ai tỏ tình với cậu?”
“Không phải tớ, tớ đang nói một người bạn của tớ.”
“À…..” Triệu Đình vô cùng nghi ngờ mà à một tiếng dài, sau đó hỏi:
“Thế thì phải xem bạn của cậu có thích cậu ta hay không, nếu như thích thì
ở bên nhau thôi, từ tình bạn phát triển thành tình yêu dường như cũng chắc
chắn hơn một chút.”