NGHE KÌA THỜI GIAN ĐANG HÁT - Trang 442

phát hiện hóa ra là Vương Thiến Thiến, vì thế hỏi: “Em là gấu túi à?”

Vương Thiến Thiến giơ tay lên lấy nón áo khoác đội lên đầu, vô cùng

điềm tĩnh nói: “Em là Khăn Đỏ….”

Triệu Đình “Ồ” một tiếng, lại nằm xuống.

Vương Thiến Thiến mới quay đầu nhìn chị ấy, đây chắc là mộng du rồi?

“Chào buổi sáng, Khăn Đỏ.” Giọng nói của Hướng Nghiên đột nhiên

vang lên bên tai.

Vương Thiến Thiến cười xoay đầu lại, “Học tỷ, chị thức rồi?”

Hướng Nghiên dụi mắt, “Chị nằm mơ thấy em đến, kết quả mới mở mắt

ra đã nhìn thấy em, sao lại thức sớm vậy?”

“Bởi vì muốn nhìn thấy chị sớm một chút đó.” Nói xong, Vương Thiến

Thiến nghiêng đầu qua hôn.

Đúng lúc này, Triệu Đình ở giường đối diện đột nhiên ngồi dậy, quát lớn

một tiếng: “Hai người có thể nói nhỏ một chút không!”

Vì tiếng quát này, hai người kia trên giường vội vàng tách ra, Vương

Thiến Thiến do vậy mà thiếu chút nữa đã ngã xuống. Đợi cho cô sau khi ổn
định thân thể nhìn lại Triệu Đình, phát hiện vốn Triệu Đình ngay cả mắt còn
chưa mở, sau khi nói xong câu đó lại lảo đảo nằm xuống. Nhờ thế hai người
mới thở phào một hơi.

“Học tỷ, sinh nhật vui vẻ.” Vương Thiến Thiến chỉ chỉ chiếc hộp để trên

gối đầu của Hướng Nghiên.

Hướng Nghiên mở ra đã nhìn thấy, “Lắc tay?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.