NGHE KÌA THỜI GIAN ĐANG HÁT - Trang 441

Đóng cửa, xoay người lại kéo tấm màn ra, bên ngoài có một tầng sương

mù hơi mỏng, ánh mặt trời buổi sáng căn bản không chiếu xuyên qua được.
Trong phòng cũng không bật đèn, Vương Thiến Thiến đứng ở phía dưới
không nhìn thấy rõ mặt của Hướng Nghiên lắm. Vì thế dứt khoát leo lên
cầu thang giường, đặt món quà đã chuẩn bị sẵn trên gối đầu của Hướng
Nghiên, để cho chị ấy vừa mở mắt là có thể nhìn thấy được.

Sau đó Vương Thiến Thiến trưng ra khuôn mặt mê gái lẳng lặng nhìn

chăm chú Hướng Nghiên, cũng không dám thở mạnh, sợ quấy nhiễu đến hô
hấp mềm nhẹ của Hướng Nghiên.

Chờ Hướng Nghiên thức dậy, chờ vẻ mặt ngạc nhiên của Hướng Nghiên

sau khi thấy quà và mình. Nhưng mà sao học tỷ còn không thức dậy chứ?
Tối hôm qua rõ ràng là gửi xong tin nhắn cùng nhau chúc ngủ ngon, cùng
nhau đi ngủ mà, vì sau mình đã lăng xăng suốt cả buổi sáng, chị ấy vẫn
chưa thức dậy?

Nhưng Vương Thiến Thiến cũng đã quên, tối hôm qua các cô tán gẫu

đến tận 1 giờ rưỡi sáng, cô hưng phấn quên luôn giờ giấc. Nhưng Hướng
Nghiên không thức dậy cũng có mặt tốt, như vậy Vương Thiến Thiến có thể
không kiêng nể gì mà nhìn chằm chằm chị ấy, thậm chí….. lặng lẽ đến gần,
hôn nhẹ một cái lên môi của chị ấy…… còn có thể táo bạo nhìn da thịt
trắng nõn như ẩn như hiện trong áo ngủ……..

Nhưng mà, cô nhìn một hồi, từ vẻ mặt mê gái biến thành mặt khổ qua,

thậm chí còn hơi không kiên nhẫn, nhưng lại thật chờ mong đến lúc Hướng
Nghiên vừa thức dậy đã nhìn thấy mình. Cô đành phải đặt tất cả oán hận lên
cái trường học này, ai nói loại giường bên trên để ngủ bên dưới là bàn học
thì tốt chứ? Ngay cả việc muốn nhìn người mình thích đang ngủ cũng phải
tốn sức như thế này. Chỗ nào tốt chứ?

Triệu Đình ngủ được một giấc, vừa mở mắt nhìn thấy một vật thể bất

minh trên giường của Hướng Nghiên, sau khi cố gắng mở mắt lớn ra nhìn,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.