NGHE KÌA THỜI GIAN ĐANG HÁT - Trang 487

“Học tỷ………..” Cảm giác được tay của Hướng Nghiên lại đi vào lần

nữa, Vương Thiến Thiến kêu khẽ một tiếng.

“Ừm? Như vậy có dễ chịu chút nào không? Còn đau không?”

“Tốt hơn nhiều………” Vương Thiến Thiến đỏ mặt, “Học tỷ……. sao

chị giống như rất có kinh nghiệm………… Không phải là trước kia chị đã
làm với người khác rồi đó chứ?”

Hướng Nghiên đột nhiên tăng thêm lực, “Đương nhiên không phải! Em

cũng đừng quên, ngay cả Chú Hội chị cũng có thể đậu, đủ để chứng minh
năng lực học tập của chị cao thế nào, những chuyện này, còn không phải rất
đơn giản sao?”

“Vậy sao?” Vương Thiến Thiến còn định nói cái gì nữa, nhưng động tác

của Hướng Nghiên ảnh hưởng suy nghĩ của cô.

“Như vậy? Đúng không? Hay là như vậy? Chắc là thế này?” Hướng

Nghiên vừa chuyển động, vừa hỏi cảm giác của Vương Thiến Thiến.

Đương nhiên Vương Thiến Thiến sẽ không nói cho chị ấy, nếu nói cho

Hướng Nghiên biết, vậy mình sau này còn có ngày xoay người sao?
“Không đúng……….. Lát nữa em sẽ dạy……. dạy…….
chị…….A………” Nói xong cô vội ngậm miệng lại, sợ không cẩn thận lại
kêu ra tiếng.

“Xem ra là như vậy.” Hướng Nghiên cười mờ ám, dừng lại ở chỗ đó.

Vương Thiến Thiến đành phải cắn chặt răng, nắm chặt lấy ga giường,

gắt gao nhắm mắt lại, không phát ra một âm tiết nào nữa.

Hướng Nghiên có chút ủ rũ, “Em ột ít phản ứng được không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.