NGHE KÌA THỜI GIAN ĐANG HÁT - Trang 506

Tống Nhiên vừa ăn lựu vừa nghe, ngay lúc hai người đều bị nghẹn

không còn lời nào để nói, cô đột nhiên ngẩng đầu nói: “Vì sao nhất định lại
là yêu tinh hạt sen nhỉ? Vì sao nhất định phải mọc ra hạt sen chứ? Nếu là
lựu không phải là rất hay sao? Nếu lớn lên trên cánh tay, là có thể trực tiếp
móc ra ăn.” Nói xong còn khoa tay múa chân một chút.

Ba người còn lại đồng loạt hết chỗ nói.

.

.

.

Sinh nhật năm nay của Vương Thiến Thiến, khi thức dậy vẫn không

nhìn thấy những người khác, cô tưởng rằng lại giống như năm ngoái, mọi
người chắn ở cửa cùng chúc cô sinh nhật vui vẻ, nhưng mà lần này cô mở
cửa ra, trước cửa không có một người, trên hành lang thỉnh thoảng chỉ có
bóng dáng của những người ở phòng ngủ khác đi qua.

Vương Thiến Thiến có chút thắc mắc, lúc đi học thấy mấy tên kia cũng

không nói gì với cô. Rõ ràng đã nhận được rất nhiều lời chúc, ngay cả
Hướng Nghiên cũng gửi đến một tin nhắn, vì sao mấy tên này lại giống như
không có chuyện gì? Chẳng lẽ là quên sinh nhật của cô? Vương Thiến
Thiến có chút âu sầu.

Ăn cơm trưa xong trở về phòng ngủ đánh một giấc, ngủ đến đất trời mờ

mịt. Giật mình thức dậy, phòng ngủ cũng không bật đèn, giống như không
có người. Lần mò bước xuống đất mở đèn, vừa bật đèn đã bị hoảng sợ.
Mười mấy người đột nhiêu không biết chui lên từ đâu, cùng nhau chúc cô
sinh nhật vui vẻ, Hướng Nghiên đứng ở giữa, trong tay đang cầm bánh kem
trái cây sô-cô-la.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.