NGHE KÌA THỜI GIAN ĐANG HÁT - Trang 524

“Tớ thật muốn mua á, nhưng cha tớ sẽ giết tớ mất.” Do dạo gần đây Lí

Nam quét thẻ lệ thuộc của cha cậu ấy nên đã bị dạy bảo mấy lần.

“Thế cậu quyết định nhanh tí đi, lát sau còn có chuyện khác nữa.”

Vương Thiến Thiến chịu không nổi cái này, cô càm ràm thì được, người
khác càm ràm cô liền lải nhải.

Trương Thiên Nhất dựa vào Lục Khải đứng ở một bên, “Buổi trưa này

không làm được gì cả, lăn lộn với hai cậu. À? Nguyệt Lượng với Thái
Dương đâu?”

Tống Nhiên giúp Lí Nam xách túi, liếc mắt hướng xa xa nói: “Hai người

Nguyệt Lượng có lẽ vẫn còn đang ngồi trên ghế của tiệm giày đó…….”

Ngày 4 tháng 10. Cùng đi xem tượng binh mã. (2)

Chỉ xem hai cái hầm, Vương Thiến Thiến không muốn xem nữa. Nhiều

người như vậy, chen lấn muốn chết. Đã vậy còn có rất nhiều người nước
ngoài! Người nước ngoài đến du lịch đi lúc nào mà không được? Sao nhất
định phải lựa ngay kỳ nghỉ của dân Trung Quốc, ngay lúc rất nhiều người
như vậy. Chẳng lẽ muốn trải nghiệm cảm giác biển người chen chúc sao?

Cô vẫn luôn kéo tay của Hướng Nghiên, sợ chen lấn một hồi sẽ lạc mất.

Bởi vì tám người bọn cô, vừa bước vào không bao lâu đã bị tách ra.

Cuối cùng Vương Thiến Thiến và Hướng Nghiên tiện tay mua một ít

quà lưu niệm, tìm một chỗ ở bên ngoài uống gì đó chờ bọn họ ra.

Ngày 5 tháng 10. Đầu tiên là đi dạo thành cổ, mua một vài món đồ lạ

mắt ở mấy tiệm nhỏ.

Không biết là nghe ai nói, lựu ở Tây An đặc biệt ngon ngọt, Vương

Thiến Thiến và Tống Nhiên lại mỗi người mua một túi to chuẩn bị vác trở
về.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.