Vương Thiến Thiến cười nói: “Dì, sao dì lại đột nhiên đến đây? Hướng
Nghiên cũng không nói với con…….. Sao lại không gọi điện thoại trước để
con đi đón dì?”
“Hướng Nghiên không biết dì đến, con cũng đừng nói với nó. Dì chỉ
muốn nói với con mấy câu.” Tuy rằng không nhìn thấy mặt của đối phương,
nhưng chỉ dựa vào giọng nói này, Vương Thiến Thiến cũng đoán được
gương mặt của mẹ Hướng Nghiên lúc này khó coi đến thế nào.
Cô vội xin nghỉ, đi đến một quán trà hẹn gặp mặt với mẹ của Hướng
Nghiên. Lúc cô đến, mẹ của Hướng Nghiên đã ở đó.
“Xin lỗi, dì, con tới trễ.” Vương Thiến Thiến có chút cẩn trọng, tuy rằng
không biết dì tìm cô có chuyện gì, nhưng mơ hồ cảm thấy được không phải
là chuyện tốt, mà dì lại không cho cô nói với Hướng Nghiên, cô cũng rất
nghe lời không nói với Hướng Nghiên.
“Con là một cô bé tốt.” Mẹ của Hướng Nghiên đột nhiên nói một câu
như vậy.
Vương Thiến Thiến mở to hai mắt không hiểu lời này có ý gì. Mẹ
Hướng Nghiên nói tiếp: “Con không nói cho Hướng Nghiên, chứng tỏ con
đối với người lớn như dì coi như kính trọng; mà vừa nãy, con đến muộn, dì
biết là bởi vì kẹt xe, nhưng lúc con nói cũng không lấy cớ giải thích, nói
được con là một cô bé hiểu chuyện.”
Vương Thiến Thiến càng nghe càng không hiểu, cô do dự mở miệng:
“Dì……. Dì đến tìm con……”
“Không nói nữa, uống trà trước.” Mẹ Hướng Nghiên ngắt lời cô.
Vương Thiến Thiến hơi cúi thấp đầu, đưa chung trà lên miệng uống một
ngụm nhỏ. Âm ấm, không biết là trà gì, vào miệng là một mùi thơm thoang