NGHE KÌA THỜI GIAN ĐANG HÁT - Trang 597

Lúc này, phụ rể đến gõ cửa, hỏi đã chuẩn bị sao rồi, bên ngoài chờ đã

lâu.

Trong lòng Vương Thiến Thiến bỗng dưng nảy ra một tính toán, đứng

dậy lục lọi hộp trang sức của Lí Nam, lúc này cô ngược lại cảm thấy may
mắn Lí Nam đã mang theo nhiều thứ, “Lí Nam, cậu đeo đôi này phải
không.”

Lí Nam vừa nhìn, thấy đồ trang sức vàng sáng loáng trong tay cô, kiểu

dáng không mới, cũng xem như là hợp, nhưng lại không chói mắt như đôi
hoa tai kim cương kia của cậu ấy.

Vương Thiến Thiến lại tiếp tục giảng giải cho cậu ấy nói: “Cậu xem

xem, bộ sườn xám này của cậu phải phối với loại hoa tai vàng này mới đẹp,
hơn nữa, kiểu dáng của vàng không phô trương, mộc mạc lại trang nhã,
càng có tính trang trí……..”

“Được rồi được rồi……….” Lí Nam ngắt lời cô, “Tống Nhiên, cậu theo

tớ đi ra ngoài đi, Vương Thiến Thiến, cậu và Nguyệt Lượng mau đi tìm hoa
tai cho tớ, tìm không được đừng nghĩ đến chuyện ăn cơm!” Sau khi Lí Nam
phán xong những lời này, lại thay một khuôn mặt tươi cười đẩy cửa đi ra
ngoài.

Vương Thiến Thiến trừng mắt nhìn Nguyệt Lượng, “Đều tại cậu!”

“Trách ai chứ? Mau đi tìm đi.”

Lại một lúc sau, cuối cùng cũng tìm được trên một bộ váy cưới của Lí

Nam, thì ra là mắc vào đường viền hoa văn trên áo.

Trải qua hết mọi thứ, tất cả mọi người đói đến rã rời. Cuối cùng đến lúc

chỉ còn cô dâu chú rể và những bạn học đã hỗ trợ cùng ăn cơm, trong một
khoảng thời gian rất lâu trên bàn chỉ nghe được âm thanh ăn uống, căn bản

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.