NGHE KÌA THỜI GIAN ĐANG HÁT - Trang 651

“Chỉ là……… bề ngoài thay đổi mà thôi………..” Vương Thiến Thiến

đã sắp không biết mình đang nói cái gì, “Chị không thay đổi, vẫn xinh đẹp
giống như trước đây vậy.”

“Ha ha.” Hướng Nghiên khẽ cười, “Chỉ là bề ngoài không thay đổi mà

thôi.”

Vương Thiến Thiến còn muốn nói gì đó, buổi lễ bên kia đã bắt đầu rồi,

tiếng nói của lãnh đạo trường tràn ngập khắp các góc trong khuôn viên. Một
lát sau, lại có người gọi Vương Thiến Thiến lên đài đại diện cho sinh viên
tốt nghiệp phát biểu, bởi vì cô từng là chủ tích hội học sinh.

Hai mươi mấy năm này của Vương Thiến Thiến, thường xuyên cao cao

tại thượng đứng ở loại sân khấu riêng biệt nào đó thuộc về cô mà thao thao
bất tuyệt, hăng hái, khuyên bảo mọi người giống như vậy. Mà lúc này, lời
khuyên tốt nhất cô cho những học muội học đệ chính là: “Hy vọng mọi
người có thể quý trọng trước mắt, quý trọng khoảng thời gian niên thiếu,
bởi vì có một số việc, một số người, bỏ lỡ, thì thật sự sẽ trở thành cả đời. Có
một người bạn từng nói với tôi, cuộc đời không có mấy lần bốn năm, không
cho phép chúng ta tiêu xài như vậy……… Tuổi trẻ, đừng ình quá nhiều
gánh nặng, cũng đừng để phải lưu lại tiếc nuối.”

Lúc sau cô đi xuống muốn tìm Hướng Nghiên lần nữa, Triệu Đình nói

Hướng Nghiên đã rời đi cùng với Liêu Kiệt rồi.

Ánh mặt trời sau buổi trưa càng thêm chói chang, Vương Thiến Thiến

nhìn về phía xa vô định, từ từ lộ ra một nụ cười.

Qua nhiều mùa hè như vậy, chôn cất tuyết của mùa đông, đã định trước

trong cuộc đời này bỏ lỡ hoa nở của mùa xuân, chỉ để cho chúng ta gặp lại
giữa mùa thu sáng lạn chói mắt thế này.

Nhưng mà một lần gặp mặt vội vàng như vậy, khiến cho cô vui vẻ không

thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.