NGHỆ NHÂN VÀ MARGARITA - Trang 318

Margarita im lặng một lát, rồi đáp:
“Tôi hiểu rồi. Cái vật này bằng vàng nguyên chất, qua độ nặng của nó,

tôi biết ngay. Thôi được, tôi hiểu rất rõ là người ta mua chuộc tôi và lôi kéo
tôi vào một chuyện đen tối nào đấy mà tôi sẽ phải trả giá rất đắt.”

“Cái gì thế này? – Azazello gần như rít lên. – Chị lại cứ trò cũ?”
“Không, khoan đã!”
“Trả lại hộp kem đây!”

Margarita siết chặt hơn cái hộp trong tay và nói:
“Không, khoan đã… Tôi biết là tôi đang làm gì. Nhưng tôi làm tất cả

mọi chuyện vì anh ấy, vì rằng trên đời này tôi không còn hy vọng vào một
cái gì khác. Nhưng tôi muốn nói cho anh biết, rằng nếu như anh làm hại tôi,
anh sẽ phải xấu hổ! Ðúng, sẽ phải xấu hổ! Tôi sẽ chết vì tình yêu!” – và lấy
tay đấm vào ngực mình, Margarita ngước mắt nhìn lên mặt trời.

“Ðưa trả đây, – Azazello rít lên giận dữ. – đưa trả đây, thế là hỏng hết

cả rồi. Cứ để người ta sai Beghemot đến.”

“Ô không! – Margarita kêu to làm cho những người qua đường ngạc

nhiên. – Tôi đồng ý tất cả, tôi đồng ý làm cái trò hề kia với hộp kem này, tôi
đồng ý đi với quỷ sứ đến tận cùng trời cuối đất. Tôi không trả!”

“Cha!” – Azazello chợt hét lên, và trố mắt nhìn về phía hàng rào khu

vườn, đưa ngón tay chỉ đi đâu đó.

Margarita quay về hướng Azazello chỉ, nhưng không thấy có cái gì đặc

biệt cả. Khi nàng quy lại phía Azazello, toan hỏi về cái tiếng kêu “Cha!” vô
nghĩa đó, nhưng không còn ai để hỏi nữa: người đối thoại bí ẩn của
Margarita Nikolaevna đã biến mất. Margarita vội thò tay vào chiếc ví xách
nàng vừa cất giấu hộp kem vào trước khi vang lên tiếng kêu của Azazello thì
thấy nó vẫn đang còn ở đấy. Thế rồi, không ngẫm nghĩ về một điều gì khác,
Margarita vội vã chạy khỏi khu vườn Aleksandrovski.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.