NGHỆ NHÂN VÀ MARGARITA - Trang 511

trăng và kết lại thành bím ở phía sau gáy bay xuôi theo gió. Khi gió thổi
nâng vạt áo choàng lên khỏi chân Nghệ Nhân, Margarita trông thấy những
chiếc đinh thúc ngựa trên đôi ủng kỵ mã của anh khi thì lóa sáng, khi thì tắt
mờ đi như những ngôi sao. Giống như chàng tiểu quỷ thị đồng, Nghệ Nhân
vừa bay, vừa nhìn mặt trăng không rời mắt, nhưng anh mỉm cười với tấm
gương Nga như với một người quen biết và yêu quý. Theo thói quen có từ
khi ở trong căn phòng số 118, anh vừa bay vừa lẩm bẩm nói với mình.

Và cuối cùng, Voland cũng bay trong diện mạo thật của mình.

Margarita không thể nói là sợi dây cương ngựa của ông ta làm bằng gì,
nhưng nghĩ rằng đó là một sợi dây xích được rèn bằng ánh trăng và cả chính
con ngựa cũng là một tảng bóng đêm, bờm của nó là một khối mây đen,
những chiếc đinh thúc ngựa trên đôi ủng là những vệt sao trắng.

Họ cứ bay trong im lặng như vậy rất lâu, cho đến khi cả vùng đất phía

dưới cũng đã thay đổi. Những cánh rừng buồn thảm chìm sâu vào bóng tối
của mặt đất và kéo theo mình các dải sông đục mờ. Ở phía dưới xuất hiện
những khối đá lớn phản chiếu ánh trăng mờ ảo, còn giữa chúng là những
khoảng đen ngòm nơi ánh trăng không rọi đến.

Voland gò cương ngựa hạ xuống một đỉnh núi bằng phẳng và tiêu điều,

rồi đoàn kỵ sĩ đi bước một, lắng nghe tiếng móng ngựa giẫm lên đá sỏi lạo
xạo dưới chân. Mặt trăng tưới ngập bãi trống trong một biển ánh sáng màu
xanh rực rỡ, chẳng bao lâu sau Margarita trông thấy nổi lên giữa vùng hoang
vắng một chiếc ghế bành, và hình người trắng toát ngồi trong ghế. Có thể
người đang ngồi này bị điếc hoặc quá đắm sâu vào những suy nghĩ của
mình. Người đó không nghe thấy đỉnh núi đá rung chuyển dưới sức nặng
của những vó ngựa, và đoàn kỵ sĩ, không làm kinh động, tiến đến gần ông
ta.

Ánh trăng giúp Margarita nhìn rất rõ, nó chiếu sáng hơn cả những chiếc

đèn pha tốt nhất, và Margarita trông thấy người ngồi trong ghế, với cặp mắt
dường như bị mù, đang xoa hai tay vào nhau và nhìn xoáy đôi mắt không
trông thấy gì của mình vào vành trăng trên cao. Bây giờ, Margarita đã nhìn
thấy, nằm bên cạnh chiếc ghế bành là một con chó đen thẫm khổng lồ tai

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.