NGHỆ NHÂN VÀ MARGARITA - Trang 540

11. Nếu như tất cả những gì tôi đã viết không đủ sức thuyết phục và tôi

phải chung thân im lặng ở Liên Xô, tôi đề nghị Chính phủ Xô Viết cho tôi
việc làm theo chuyên môn và giới thiệu tôi vào làm việc ở nhà hát với tư
cách đạo diễn trong biên chế.

Tôi cố tình nhấn mạnh lời đề nghị về một mệnh lệnh dứt khoát, về sự

giới thiệu, vì rằng tất cả những cố gắng của tôi tìm việc làm trong cái lĩnh
vực duy nhất mà tôi có thể có ích cho Liên Xô như một chuyên gia đặc biệt
lành nghề đều đã thất bại hoàn toàn. Tên tuổi của tôi đã bị làm cho vấy bẩn
đến mức những lời đề nghị hợp tác từ phía tôi đều khiến mọi người hoảng
sợ, mặc dù ở Moskva rất nhiều diễn viên và đạo diễn, và cùng với họ là các
giám đốc nhà hát, đều biết rất rõ sự am hiểu sân khấu hoàn hảo của tôi.

Tôi đề nghị Liên Xô chấp nhận một chuyên gia đạo diễn và diễn viên

hoàn toàn trung thực, không hề có một ý đồ phá hoại nào, sẵn sàng dựng
một cách tử tế bất kỳ vở kịch nào, từ kịch của Shakespeare đến kịch của
những tác giả hiện đại.

Tôi đề nghị bổ nhiệm tôi làm đạo diễn thử nghiệm ở Nhà hát Nghệ

thuật số Một, trường học tốt nhất do các bậc thầy K. S. Stanislavski và V. I.
Nemirovich-Dantrenko lãnh đạo.

Nếu không được làm đạo diễn, tôi xin làm diễn viên đóng vai phụ. Nếu

làm diễn viên phụ cũng không được, tôi xin làm công nhân sân khấu.

Nếu cả điều đó cũng không thể được, tôi xin Chính phủ Xô Viết xử trí

tôi như Chính phủ thấy cần thiết, nhưng hãy xử trí như thế nào đó, bởi vì đối
với tôi, một nhà viết kịch đã có năm vở kịch, nổi tiếng ở Liên Xô và nước
ngoài ngay trước mắt, vào thơi điểm này, là đói rách, bị vứt ra đường phố,
và chết.

Mikhail Bulgakov

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.