NGHỆ THUẬT TINH TẾ CỦA VIỆC ĐẾCH THÈM QUAN TÂM - Trang 180

Chương 7 Thất Bại Là Cách Để Tiến Lên

Tôi thật sự có ý này khi nói rằng: tôi là kẻ may mắn.

Tôi tốt nghiệp đại học vào năm 2007, vào đúng thời điểm ngành

tài chính sụp đổ và Cuộc suy thoái kinh tế diễn ra, và tôi cố gắng gia
nhập vào thị trường lao động đang lâm vào cuộc khủng hoảng tồi tệ
nhất trong suốt tám mươi năm qua.

Cùng khoảng thời gian đó, tôi phát hiện ra bạn cùng nhà của tôi

đã không trả tiền thuê trong suốt ba tháng liền. Khi chất vấn về việc
này, cô ta khóc lóc và rồi mất tăm mất tích, bỏ lại một người bạn cùng
nhà khác và tôi phải gánh lấy hậu quả. Vĩnh biệt, khoản tiền tiết kiệm.
Trong suốt sáu tháng tôi ở nhờ trong phòng khách nhà một người
bạn, làm những công việc kỳ quặc và cố gắng duy trì nợ nần ở mức
thấp nhất trong khi tìm kiếm một “công việc thực sự.”

Tôi nói rằng mình may mắn là bởi vì tôi bước vào đời với tư thái

của một kẻ thất bại. Tôi khởi đầu từ con số không. Đó về cơ bản là nỗi
sợ hãi lớn nhất của mọi người trong cuộc sống về sau này, khi phải
đối mặt với việc khởi đầu một dự án kinh doanh mới hay thay đổi sự
nghiệp hay từ bỏ một công việc tệ hại, và tôi thì có được cái trải
nghiệm ấy ngay từ cổng vào. Mọi việc chỉ có thể tốt hơn mà thôi.

Và vâng, may mắn. Khi bạn nằm ngủ trên một tấm đệm bốc mùi

và phải đếm từng đồng xu lẻ để biết chắc rằng liệu bạn có mua nổi
bánh mì McDonald trong tuần này hay không và bạn đã gửi đi tận hai
chục bộ hồ sơ mà vẫn bặt vô âm tín, thì việc mở một trang blog và bắt
đầu dự án kinh doanh ngớ ngẩn qua mạng nghe ra chẳng phải là một
ý tưởng điên rồ. Nếu như tất cả các dự án tôi tiến hành đều thất bại,
nếu tất cả các bài viết tôi đăng lên chẳng có ai thèm đọc, thì tôi cũng
chỉ quay về đúng điểm khởi đầu mà thôi. Vậy thì tại sao lại không thử
cơ chứ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.