NGHỆ THUẬT TINH TẾ CỦA VIỆC ĐẾCH THÈM QUAN TÂM - Trang 4

Đừng cố

Charles Bukowski

[1]

là một gã nghiện rượu, một kẻ lang chạ với nhiều

phụ nữ, con nghiện cờ bạc kinh niên, một tên thô thiển, một gã keo
kiệt, một kẻ lười biếng, và tệ hại hơn cả, ông ta là một nhà thơ. Ông ta
có lẽ là người cuối cùng trên trái đất này mà bạn nên tìm tới để xin
một lời khuyên cuộc sống hay sẽ hi vọng bắt gặp trong những cuốn
sách về hoàn thiện bản thân.

Vì lẽ đó mà ông ta là sự mở đầu hoàn hảo
Bukowski mong muốn trở thành một nhà văn. Nhưng trong nhiều

thập kỷ những tác phẩm của ông ta đều bị các tờ báo, tạp chí, tập san,
nhà xuất bản từ chối. Các tác phẩm của ông ta thật là kinh khủng, họ
nói vậy. Thô thiển. Ghê tởm. Sa đọa. Và khi mà những lời từ chối chất
cao như núi, thì cảm giác thất bại đã đẩy ông chìm sâu vào rượu và
nỗi chán chường theo đuổi ông gần như suốt cả cuộc đời.

Bukowski làm công ăn lương tại một bưu điện. Ông lĩnh số tiền

lương bèo bọt và dành phần lớn số đó vào rượu chè. Ông ném phần
còn lại vào mấy kèo cá cược trên trường đua ngựa. Và khi đêm xuống,
ông lại nốc rượu một mình và đôi khi rặn ra vài vần thơ từ chiếc máy
đánh chữ già nua. Thường thường, ông sẽ tỉnh dậy trên sàn nhà, sau
một đêm ngất lịm.

Ba mươi năm cuộc đời cứ thế trôi qua, hầu như là một sự vô nghĩa

mơ hồ giữa rượu, ma túy, cờ bạc, và đĩ điếm. Và rồi, khi Bukowski
bước sang tuổi năm mươi, sau một quãng đời thất bại ê chề và chán
ghét bản thân, một biên tập viên của một nhà xuất bản độc lập nhỏ
bỗng có hứng thú kỳ lạ với ông ta. Nhà biên tập không thể trả được
cho Bukowski nhiều tiền hay hứa hẹn về một doanh số lớn từ việc
bán sách. Nhưng anh ta lại có hảo cảm với gã thất bại nghiện ngập
này, nên anh ta quyết định sẽ một lần đánh cược. Đó là lời đề nghị
đầu tiên mà Bukowski từng nhận được, và, ông nhận ra, rất có thể

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.