NGHỆ THUẬT TINH TẾ CỦA VIỆC ĐẾCH THÈM QUAN TÂM - Trang 50


Jimmy lúc nào cũng lạc quan hết. Luôn thúc mình hướng về phía
trước, luôn luôn làm việc theo một góc độ – một kẻ dám nghĩ dám
làm thực thụ, điều này có nghĩa là cái quái gì đây?

Vấn đề là Jimmy cũng còn là một gã vô công rồi nghề nữa – chỉ có nói
mà không có làm. Lãng phí thời gian và tiêu hầu hết tiền bạc vào các
quán bar và những nhà hàng sang trọng và khoe khoang về những “ý
tưởng kinh doanh”, Jimmy là một cái cây tầm gửi chuyên nghiệp, anh
ta bòn rút những đồng tiền mồ hôi nước mắt của gia đình bằng cách
quay tròn họ cũng như mọi người trong thành phố với những ý
tưởng sai lầm về tương lai sáng lạn của ngành công nghệ. Vầng, đôi
khi anh ta cũng có biểu hiện cố gắng, hay cầm điện thoại lên mà lạnh
lùng điểm danh một vài nhân vật quan trọng hay một cái tên ngẫu
nhiên cho tới khi không còn cái tên nào để gọi nữa, nhưng không có
gì thực sự diễn ra cả. Không có “kế hoạch đầu tư” nào trong số đó lại
đơm hoa kết thành bất kỳ một loại trái nào hết.

Vâng, anh chàng vẫn tiếp tục như vậy trong nhiều năm, sống nhờ vào
bạn gái và ngày càng nhiều những người bà con xa trong những năm
hai mươi tuổi. Và điều khó chịu nhất chính là Jimmy cảm thấy hài
lòng về điều đó. Anh ta có một mức độ ảo tưởng nhất định về sự tự
tin. Những ai chê cười hay dập điện thoại trước mặt anh ta, trong tư
tưởng của anh ta, là những kẻ “bỏ lỡ cơ hội đời mình.” Những ai
thách thức anh ta về những ý tưởng kinh doanh huyễn hoặc của mình
đều là những kẻ “quá dốt nát và non nớt” nên mới không hiểu được
các ý tưởng của anh ta. Những người chỉ trích lối sống lười biếng của
anh ta là những kẻ GATO; những kẻ “căm ghét” ghen tị với thành
công của anh ta.

Jimmy quả thật có kiếm được chút tiền, mặc dầu thường không theo
nghĩa thô sơ nhất, bằng việc bán các ý tưởng kinh doanh của người

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.