NGHỆ THUẬT VÀ VẬT LÝ - Trang 422

Nhưng nếu hấp dẫn chỉ là gia tốc thôi, thì cái gì đang tăng tốc khi chúng ta

đang đứng yên, với hai chân bám chặt lên mặt đất? Einstein cho rằng khối
lượng của trái đất cũng làm cong không-thời gian bao quanh nó. Cái không
gian bốn chiều bị vò nhàu này đã tạo ra một ảo giác về một lực đặc biệt trong
không gian ba chiều mà thực ra vốn không tồn tại trong không-thời gian. Câu
trả lời của Einstein cho câu hỏi của Newton về cái gì chính xác đã tạo nên lực
hấp dẫn là: hấp dẫn có vẻ như là một lực trong không gian ba chiều, nhưng
thực ra nó là gia tốc trong không-thời gian bị cong mạnh tương tác với tương
đương khối lượng-năng lượng trong bốn chiều.

Lời tuyên bố năm 1915 của Einstein nói rằng cái bề ngoài có vẻ như là một

lực gọi là lực hấp dẫn chỉ là một ảo giác, do không-thời gian bị uốn cong bao
quanh một khối vật chất đậm đặc, là ý tưởng mới mẻ đầu tiên về cái thực tế cơ
bản mà ai cũng đã trải nghiệm qua hằng ngày kể từ thời Newton. Lí thuyết của
Einstein mang tính cách mạng đến mức ông đã lật nhào những giả định thiêng
liêng của phương Tây về không gian, thời gian và khối lượng, do Aristotle và
Euclid thiết lập, rồi được Galileo, Newton và Kant củng cố. Nằm ngầm trong
tất cả tác phẩm của các ông là những ý niệm cho rằng không gian là tách biệt
với thời gian, và cả hai chẳng có gì liên quan đến vật chất cả. Bệ đỡ tiên khởi
cho tất cả các hệ thống của họ là quan niệm cho rằng không gian cũng chỉ có
tính vật chất không khác gì tính vật chất của một cái bóng. Tuy nhiên, khi
Einstein chỉ ra rằng không gian có thể bị vật chất vò nhàu và làm biến dạng,
hơn thế nữa không gian còn có khả năng tác động sâu xa đến khối vật chất, thì
tức là ông đã chứng tỏ không gian là một cái gì đó. Như trong thuyết tương đối
hẹp năm 1905, và một lần nữa trong thuyết tương đối rộng, Einstein đã chỉ ra
rằng ý niệm về thời gian tuyến tính chỉ là một ý niệm lầm lẫn, nó như con ma
bóng poltergeist đang cười sằng sặc ám ảnh cái thế giới ba chiều ảo giác đang
tồn tại của chúng ta.

Thực sự, Einstein đã tung ra chiếc găng tay thách đấu, nhưng nó không rơi

xuống, mà thay vào đó, lại trôi ngoằn ngoèo trong không-thời gian bị uốn
cong. Nếu vật chất đã uốn cong không-thời gian như Einstein nói, thì các chùm
sáng cũng sẽ thấy uốn cong khi chúng đi gần các vật thể có khối lượng lớn.
Cộng đồng ưa thực tiễn của các nhà vật lí thực nghiệm đã nghĩ ra một thí
nghiệm để chứng minh hay phản bác cái lí thuyết độc đáo đến khiêu khích này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.