NGHỆ THUẬT VÀ VẬT LÝ - Trang 501

ngữ cũng mang tính chất hướng về hành động. Từ ngữ chính là cốt lõi của
phương thức hành động; con người chúng ta dùng chúng thực hiện tách bạch,
phân biệt, phân tích và chia xẻ thế giới ra thành các mảnh, các vật thể, các
phạm trù, để ta có thể nắm chặt được nó theo cả nghĩa bóng lẫn nghĩa đen. Kho
từ vựng chính là một bộ công cụ mà chúng ta dùng để tác động tới môi trường.

Bán cầu não trái là nơi ở của 90 phần trăm các trung tâm ngôn ngữ tồn tại

trong bộ não của những người thuận tay phải. Từ bán cầu trái phát xuất ra sự
hình thành và hiểu biết lời nói với tất cả những sự phức tạp tinh vi của nó về
ngữ pháp, cú pháp và ngữ nghĩa. Lời nói cho phép chúng ta không những giao
tiếp được với nhau, lời nói còn cho phép chúng ta tự trò chuyện với mình ở bên
trong chính chúng ta. Các sinh vật bậc thấp có thể ra tín hiệu, các con thú bậc
cao có thể thông tin, nhưng chỉ có con người mới có thể đặt câu hỏi, và hơn thế
nữa, phản bác lại câu trả lời. Từ ngữ chính là thuộc tính chủ yếu thứ hai của
thuỳ não trái.

Sự phát triển của ngôn ngữ mà theo đó việc đặt câu hỏi và phản bác lại câu

trả lời đã đi cùng với đặc tính thứ ba của thuỳ não trái - tư duy trừu tượng, cái
năng lực xử lí thông tin không cần hình ảnh, đối lập với tư duy bằng ẩn dụ. Từ
ngữ là những vật thay thế bằng ngôn ngữ mà trí tuệ dùng để xây dựng nên các
khái niệm. Sau đó chỉ dùng ngôn ngữ, trí tuệ có thể sắp xếp lại các khái niệm
và giải quyết các vấn đề. Khi con người vượt qua được kiểu tư duy dùng hình
ảnh, họ đã thực hiện được một bước nhảy tiến hóa khổng lồ. Những âm vị vô
nghĩa phát ra từ thanh quản của người tiền sử đã thành các từ của lời nói và
công cụ của tư duy trừu tượng. Rồi sau đó muộn hơn, khi con người kết hợp
các con chữ vô nghĩa của một bảng chữ cái ngẫu nhiên để tạo thành những từ
nhìn thấy được để thể hiện thế giới, họ đã sáng tạo ra hình thức nghệ thuật trừu
tượng đầu tiên: ngôn ngữ viết bằng bảng chữ cái. Loài người đã kết hợp những
âm thanh vô nghĩa với những kí hiệu vô nghĩa và tạo ra nền văn minh.

Tư duy trừu tượng, hầu hết, đều được thực hiện trong bối cảnh của tính nhân

quả. Rất có thể nó đã tiến hóa từ việc con người nguyên thủy cố gắng phân loại
thế giới thành các sự kiện không gian xảy ra trong thời gian. Cái màng lưới vô
hình trong não người, kết quả của việc khái niệm hóa sự giao cắt của không
gian và thời gian ấy sau đó có thể đã tạo ra các điều kiện để nhận ra tính nhân
quả và hình thành nên suy lí logic. Và cái lợi ích chủ yếu mà loài người chúng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.