NGHỊCH DUYÊN TIÊN - MA - Trang 62

- Chẳng phải rất hứng thú với lục công chúa kia sao?

Long Tử Phong giọng điệu giễu cợt hỏi.

- Thứ ta không có được cách duy nhất chính là huỷ diệt

Đôi mắt hoa đào híp lại, Mị Cửu âm lãnh trả lời. Câu trả lời làm tâm

Long Tử Phong chấn động, trong lòng dấy lên nỗi bất an khó hiểu. Hắn
đang lo lắng gì chứ, nàng là kẻ thù của hắn. Cố gắng áp chế ý nghĩ trong
lòng, hắn lại bày ra vẻ mặt như cũ:

- Được thành giao.

- Vậy ta xin cáo từ.

Mị Cửu xoay lưng rời đi, trong mắt loé lên tia tinh quang nhưng rất

nhanh biến mất.

Lại nói Tử Hào từ ngày Thiên Lam rời đi nó nhốt mình trong phòng

không gặp ai. Nó rất tức giận, tại sao phụ Hoàng lại đối xử với nó như vậy,
để cho người yêu thương nó nhất rời khỏi nó, nó không muốn gặp phị
hoàng và hoàng bá bá bọn họ rất xấu.

Long Tử Phong cùng Dực Thiên đứng trong ngự hoa viên, hai bóng

dáng một đỏ như lửa một tím quỷ dị. Hai gương mặt tuyệt mĩ thoáng qua
nét u sầu. Dực Thiên càm thán:

- Chúng ta làm như vậy rốt cục là đúng hay sai đây.

- Chúng ta đã chờ ngày này lâu như vậy, không thể từ bỏ được.

Là tiếng Long Tử Phong trả lời.

- Trả thù xong rồi có vui vẻ được không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.