NGHỊCH LÂN - Trang 67

- Tôi hiểu được.

Lý Mục Dương gật đầu , lòng tràn đầy chua sót nói:

- Đừng nói là cậu không có biện pháp tiếp nhận, tôi đã trả qua mười mấy

năm rồi mà cũng không có biện pháp tiếp nhận sự thật này nữa.

- Chuyện này là thật sao?

- Thiên chân vạn xác .

Lý Mục Dương vô cùng khẳng định gật đầu .

Thôi Tiểu Tâm tin , nàng có thể từ ánh mắt của Lý Mục Dương đọc

được sự thẳng thắn thành khẩn cùng với vẻ thống khổ của hắn.

Có thể lý giải , mặc cho ai bị sét đánh đều sẽ không cảm thấy đây là một

chuyện khoái trá gì.

- Cho nên thân thể của cậu luôn không tốt sao?

- Ừh, nghe nói tôi vừa mới sinh ra toàn thân đều là máu chỉ thiếu chút

nữa là đi bán muối rồi. Sau đó cha mẹ của tôi mời bên ngoài một lão đạo sĩ
giang hồ về, chính là lão đạo đã dạ “ Phá Thể thuật” cho em gái của tôi.
Mỗi ngày lão ấy đều bắt tôi uống vô số thuốc, duy trì hơn mười mấy năm
mới có được thân xác như ngày hôm nay. Bất quá cũng có rất nhiều di
chứng , tôi không thể uống đồ uống có tính kích thích bởi vì tim của tôi rất
yếu. Không thể ăn những vật kích thích, không thể vận động quá mức,
không có biện pháp để học tập công phu, ngay cả môn “ Ngũ Cầm Hí” đơn
giản nhất cũng không thể nào học được.

Lý Mục Dương nhìn Thôi Tiểu Tâm , vẻ mặt bất đắc dĩ nói:

- Lúc rời đi lão đạo sĩ nói rằng não của tôi bị trùng kích cho nên luôn

mệt mỏi. Loại chuyện này không ai có thể trị được, không phải là tôi không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.