NGHỊCH TẬP - Trang 1021

Trong sáu tháng tới, hai chữ này không có ý nghĩa thực tế, qua sáu

tháng nữa, bảo bối của hắn sẽ trở thành cỏ. Cha không còn, mẹ cũng sắp
qua đời, hai người chị đã gả cho người ta từ lâu, y sẽ trở thành một người
cô độc hoàn toàn. Trên cái thế giới này, sự an toàn và tình cảm quyến thuộc
mà người thân mang đến không có tình cảm nào có thể thay thế được. Thật
không dám tưởng tượng bóng dáng lẻ loi hiu quạnh khi Ngô Sở Úy khoác
lên người bộ áo tang.

Lúc Trì Sính về nhà, đã qua 0 giờ.

Ngô Sở Úy còn chưa ngủ, lại gục trước bàn viết thổi kẹo đường, Túi

Dấm Nhỏ đu trên cổ y. Tư liệu thì xem không vào, chơi máy tính lại cảm
thấy không hứng, Ngô Sở Úy chỉ có thể thổi kẹo đường để giết thời gian, vì
trong đầu có một con số mục tiêu khổng lồ, đang trong quá trình từng bước
từng bước hoàn thành mục tiêu, thời gian cứ thế bất tri bất giác trôi qua.

Đồng hồ của Ngô Sở Úy chỉ hơn một giờ, nhanh hơn một tiếng so với

đồng hồ treo tường. Đây là lần đầu tiên sau khi Ngô Sở Úy lén chỉnh giờ,
Trì Sính vẫn về trễ.

"Anh đi đâu vậy?" Ngô Sở Úy hỏi.

Trì Sính ôm cả Đại Bảo và Nhị Bảo vào lòng, dịu giọng nói: "Cùng

lãnh đạo ra ngoài."

Ngô Sở Úy trừng hắn: "Vị 'lãnh đạo' của anh thật khó hầu hạ."

"Đương nhiên rồi, cô ta nói một tôi không dám nói hai, cô ta bảo tôi đi

theo, tôi phải một bước không rời."

Ngô Sở Úy giống như mới từ hũ dấm chui ra, toàn thân đều bốc mùi

chua lét. "Tôi về công ty ngủ." Tức giận bừng bừng đi ra cửa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.