NGHỊCH TẬP - Trang 1062

Nhưng phản ứng của cậu, lại bình thản hơn lúc đó nhiều, dùng ánh

mắt đồng tình nhìn Uông Thạc.

"Vậy ba năm đó anh thật vất vả nhỉ."

Uông Thạc lại nói: "Đó chính là lý do vì sao sau khi tôi làm chuyện

đó, không nói tiếng nào đã chạy đi, đổi lại là cậu cậu dám ở lại sao? Nhưng
hiện tại nghĩ lại, tôi cũng thấy rất có lỗi với mấy đứa trẻ đã chịu ngược thay
tôi sau đó. Thật ra trước kia cậu ta không khẩu vị nặng như thế, từ sau khi
xảy ra chuyện đó, cậu ta mới nghiện SM. Ôi, đúng rồi, cậu ta từng ngược
đãi cậu chưa?"

"Anh nghĩ nhiều rồi." Ngô Sở Úy nói: "Anh ta vẫn chưa yêu cầu cao

như thế với tôi."

"Vậy thì tốt." Uông Thạc cười lạnh: "Tôi cứ tưởng cậu ta cũng từng

đưa ra yêu cầu này với cậu chứ."

Đang nói chuyện, Lâm Ngạn Duệ gõ cửa, nói có người tìm.

Khi Ngô Sở Úy ra ngoài, cố hít lấy hít để, trong lòng mới dễ chịu một

chút.

Kết quả, đi xuống lầu một lại không thấy ai.

"Không phải cậu nói có người tìm tôi sao?" Hỏi Lâm Ngạn Duệ:

"Người đâu?"

Lâm Ngạn Duệ khó hiểu: "Chính là Lý chủ nhiệm của phòng nhân sự

kỹ thuật Tấn Đạt, vừa rồi còn ngồi ở đây mà. Có phải đã ra ngoài rồi
không? Tôi ra ngoài xem giúp anh."

"Không cần đâu, tôi tự đi tìm."

Ngô Sở Úy đang muốn ra ngoài thoáng khí, trong phòng quá nặng nề.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.