Tối muộn, Ngô Sở Úy đã ngủ, Trì Sính gọi điện cho Uông Thạc.
" Buổi chiều Ngô Sở Úy đến nhà cậu?".
Uông thạc im lặng một hồi mới nói," ANh hỏi tôi không phải là đang
tìm người ngược đãi hay sao? Cậu ta không có tới, tôi cũng sẽ nói cậu ta
tới, cậu ta không có nhìn chằm chằm vào đũng quần anh trai tôi, tôi cũng sẽ
nói cậu ta nhìn, cậu ta không cùng anh trai tôi tay trong tay luyện tập kỹ
thuật, tôi cũng sẽ nói bọn họ tình tình ý ý làm vậy.... Trì Sính, anh như vậy
đã đủ hiểu chưa!. Chỉ vì một quả táo lại hiển nhiên chủ động gọi điện cho
tôi?."
" Tin nhắn là do cậu gửi đến?" Trì Sính hỏi.
Uông Thạc nói," Anh sẽ vì bôi đen tình địch, mà nhận điện thoại của
người anh yêu chứng minh anh cậu ta quan tâm đến tình địch của anh bao
nhiêu sao?"
Trì Sính im lặng nửa ngày, nói:" Bảo anh trai cậu vất táo đi."
Sau đó liền cúp điện thoại.
Uông Thạc cúp điện thoại, nhịn không được nhếch mép cười một
tiếng, bảo anh trai tôi vất táo đi? Anh có thể làm gì táo nhà tôi chắc."
Không hiểu nổi nụ cười mấy giây đi qua, ném mạnh điện thoại xuống
tầng dưới.
Đây là điện thoại Uông Trẫm cho Uông Thạc, chống va đập, chống
nước rất tốt, đã bị Uông Thạc ném rất nhiều lần, mỗi lần đều không bị gì lại
hoàn hảo trở về trên tay Uông Thạc.
Lần này tao xem mày có hỏng không!..