NGHỊCH TẬP - Trang 1140

Vừa rồi tình hình mới chuyển biến tốt hơn, vừa tỉnh lại đã kéo tay Trì

Sính nói: "Đại Trì à! Con nghìn vạn lần xin đừng nói chuyện này với thằng
út nhà chúng ta, vạn nhất ngày nào đó cô chết, thằng út cũng chỉ buồn vài
ngày, nhưng nếu bây giờ con cho nó biết, nó sẽ phải chịu từ giờ đến ngày
cô chết."

Những lời này, không biết bà Ngô đã nói với Trì Sính bao nhiêu lần.

Bà lấy tiền cất dưới đáy hòm trong nhà ra, cho rằng đủ chống đỡ đến

khi bà qua đời, kỳ thực còn không đủ phí thuốc thang một ngày. Số tiền
Ngô Sở Úy cho bà bà vẫn không nỡ lấy ra dùng, luôn miệng dặn dò Trì
Sính dùng thuốc rẻ thôi, ở phòng bệnh thường, tiền phải giữ lại cho con trai
bà cưới vợ.

Trì Sính không nói cho Ngô Sở Úy biết, cũng không phải hoàn toàn để

bà cụ yên tâm, còn có một nguyên nhân khác xuất phát từ tư tâm của anh.
Anh không muốn khiến Ngô Sở Úy đau lòng, cho dù anh biết bà Ngô đặc
biệt muốn gặp con trai, anh cũng không muốn đưa Ngô Sở Úy qua, để cậu
thấy bệnh tình nguy kịch của mẹ.

Nhưng ngày hôm nay, nhìn thấy bà Ngô chỉ còn hấp hối thoi thóp, Trì

Sính bỗng nhiên có chút dao động.

Vê tắt đầu thuốc,anh cầm điện thoại lên gọi Ngô Sở Úy.

Ngô Sở Úy rất nhanh nghe máy, âm thanh lúng túng, không giống vẻ

chưa tỉnh ngủ, mà giống như là không hề ngủ.

Nghe tiếng Ngô Sở Úy, lòng đau như những cơn sóng biển dồn dập

đánh vào người Trì Sính, không còn tức giận lúc đứng bên ngoài sân bóng
rổ. Lúc này anh chỉ tập trung nghĩ về một thứ, là Đại Bảo không còn mẹ rồi
sẽ ra sao.

"Đang ở đâu?" Thanh âm của Trì Sính vẫn trầm ổn như vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.