Bà Ngô thở dài nói,"Hôm trước người yêu cũ của thằng út không biết
làm sao lại chạy đến đây, tặng quà cho dì, ngọt ngào nói chuyện với dì
không rời."
Trì Sính sắc mặt thay đổi," Sau đó thì sao ạ?"
"Sau đó cô ấy nói, cô ấy không quên được thằng út muốn cùng Úy Úy
nhà dì quay lại. Nói cô ấy và thằng út hai năm nay vẫn có liên lạc, thằng út
cũng có ý định quay lại. Không cho dì nói một câu liên tục nói liên tục nói
không ngừng."
"Vẫn luôn liên lạc?" Hai hàng lông mày của Trì Sính nheo lại.
Bà Ngô gật đầu, " Đúng vậy, dì trước có nhắc qua với con, cô ấy rất
đẹp hai đứa nó trước kia từng yêu nhau bảy năm liền."
Trì Sính trầm mặt im lặng không nói gì.
Bà Ngô lại nói,"Con nói xem cô gái này đúng thật là, trước kia cô ấy
coi thường thằng út nhà dì, chê nhà dì nghèo hèn. Hiện tại thằng út nhà dì
thăng chức, dáng dấp cũng càng ngày càng tuấn tú, cô ấy lại dính sát. Còn
nói ban đầu chỉ là hiểu lầm. Còn nói thằng út nhà dì thật sự rất tốt, nghe
được mà trong lòng dì nghẹn khuất."
"Dì đừng để bụng." Trì Sính trầm âm lên tiếng khuyên nhủ,"Người
như vậy có rất nhiều."
"Đúng vậy, bây giờ con người ta rất thực tế."
Sau đó bà Ngô than thở,đột nhiên phát hiện giữa hai lông mày của Trì
Sính có vết máu rất lớn, sốt ruột hỏi," Ôi ôi, trên lông mày con bị làm sao
vậy? Nhanh để dì xem qua xem nào."