NGHỊCH TẬP - Trang 1250

Ngô Sở Úy phát hiện, cậu mỗi lần nghe Uông Trẫm nói, trong lòng

đặc biệt thoải mái dễ chịu.

"Có quà không?" Liền chìa tay về phía Uông Trẫm.

Uông Trẫm vừa rồi còn tay không đi vào, không biết từ đâu liền biến

ra một cây kẹo đặc biệt dài.

Ngô Sở Úy vừa mừng vừa hoảng, "Ái chà, bây giờ còn bán loại kẹo

này hả? Cái này tôi được ăn lúc bé đó."

Nói xong nhận lấy, yêu thích không buông tay nhìn qua nhìn lại một

trận.

Sau đó cắn một cái, khen: "AA..! Ngọt vô cùng.!"

Kẹo dài như vậy, một người cứ ăn thì không có ý tứ gì, Ngô Sở Úy

liền bẻ một miếng, đưa miếng dài cho Uông Trẫm.

Uông Trẫm nói, "Tôi không ăn, cậu ăn đi."

Ngô Sở Úy vui vẻ, "Tôi chỉ đợi câu này củ anh."

Uông Trẫm im lặng nhìn Ngô Sở Úy.

Cậu quả nhiên so với Uông Thạc thông minh hơn.

Trước khi đi, Uông Trẫm lại từ trên xe lấy xuống một thùng kẹo, ấn

vào trong lòng Ngô Sở Úy.

"Đem kẹo này cho mẹ cậu, mẹ cậu nhất định rất thích."

Nói xong, lái xe đi.

Ngày hôm sau, Ngô Sở Úy mang kẹo đến bệnh viện, quả nhiên không

ngoài suy đoán của Uông Trẫm. Bà Ngô thấy thứ này siêu cấp vui vẻ, so

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.