NGHỊCH TẬP - Trang 1249

Tiểu Dấm Chua không biết nói, chỉ biết chui chui vào ống quần Ngô

Sở Úy.

Bình thường trên người Tiểu Dấm Chua đã lạnh như băng, hiện tại

càng lạnh đến tận xương, lạnh đến độ chân Ngô Sở Úy cũng run run lên.
Vội vàng kéo nó ra khỏi ống quần, tìm một cái thảm đắp lên cho nó.

Rắn muốn ngủ đông, Ngô Sở Úy nghĩ ngợi nên làm ổ cho nó trước,

hay đêm nó về nhà trước.

Trong chốc lát, tiếng xe vang lên ở bên ngoài, Ngô Sở Úy nhìn qua,

Uông Trẫm xuất hiện trong ánh mắt cậu.

"Tiểu Dấm Chua có phải bò tới chỗ cậu không?"

Ngô Sở Úy gật đầu, "Vừa mới bò tới, anh muốn đưa nó về hả?"

Uông Trẫm lắc đầu, "Để nó ở nhà tâm tư nó cũng không chịu, cậu du

nó ngủ đi, để nó ngủ đông ở chỗ cậu."

"Là anh cố tình đem nó thả ở đây hả?" Ngô Sở Úy hỏi.

Uông Trẫm nói, "Đều không phải, tôi không thấy nó trong nhà thì mới

ra ngoài tìm.."

Ngô Sở Úy buồn bực, "Không phải nó mỗi ngày đều quấn lấy Uông

Thạc hả?"

"Rắn cũng hiểu tính nết con người, nó xem cậu là người thân, đối với

Uông Thạc, thì cũng như đối với con rắn khác, chỉ là bạn bè mà thôi. Nó
quấn lấy Uông Thạc, bất quá có thể là cảm thấy mới mẻ, vài ngày còn có
thể, thời gian dài không ở nổi nữa. Nó đã buồn chán ủ rũ ở nhà khá lâu rồi,
mỗi ngày đều chốn khắp nơi, tôi đoán nó len lén bò đi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.