NGHỊCH TẬP - Trang 1357

mua, của tôi mới là tặng thì sao?"

"Cậu có thấy ai đi mua nhà ba bốn triệu tệ, lại mang biếu tặng căn nhà

sáu bảy chục triệu tệ chưa?"

Khương Tiểu Soái không nghe câu phía sau sáu bảy chục triệu tệ, chỉ

chằm chằm để ý vào câu trước ba bốn triệu tệ.

"Chết tiệt, anh thật sự có thể biếu không cho một cô ta ba bốn triệu

tệ?"

Quách Thành Vũ an ủi cậu, "Chịu thiệt là phúc, có vài người bản lĩnh

không lớn, nhưng đơn giả không lên chọc, hơn nữa như vậy cũng coi như
có tình người. Còn nói nữa, người ta Nhạc Duyệt cũng không thoải mái gì,
làm Ngô Sở Úy tính toán lâu như vậy, sau đó còn phải thấp tha thấp thỏm
mà sống, một căn nhà cũng không coi là nhiều."

"Anh nghĩ ngăn chặn miệng cô ta thì bớt một nỗi lo cho Trì Sính hả?

Anh sợ bạn thân của anh bị mưu toan kế hiểm hả?" Khương Tiểu Soái
không nghe theo quyết không buông tha.

Quách Thành Vũ thở ra một hơi dài, "Cậu lại nghĩ tôi dùng Nhạc

Duyệt chính là để chia rẽ Ngô Sở Úy và Trì Sính, chỉ cố tình phá hoại phải
không, mới cố tìm một lý do khiên cưỡng như vậy để giải thích?"

Khương Tiểu Soái hầm hừ mà nói, "Nếu tôi nói anh chính là muốn

như vậy, nói không chừng anh cũng tặng tôi căn nhà cũng vì chặn cửa
miệng tôi, để cho tôi cầm đồ của anh không lời nào để nói."

"Ừm.. là.." Quách Thành Vũ cố tình chọc giận Khương Tiểu Soái,

"Tôi bán vườn rắn là bởi vì nó đối với tôi không còn giá trị lợi dụng, trước
đây xây nó lên chính là để làm vật hy sinh cho Trì Sính, nếu rắn cậu ta chết
thì chuyển qua."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.