NGHỊCH TẬP - Trang 1356

mà con người ta thường thì thứ gì càng không có được thì càng đáng quý,
nếu Ngô Sở Úy phá vỡ yếu tố này của Uông Thạc, như vậy cậu ta sẽ không
còn một chút giá trị nào đối với Trì Sính nữa."

"Có thể nói như vậy". Quách Thành Vũ nói tiếp, "Nhưng tôi nghĩ lực

tác động vẫn còn chưa đủ, vì vậy mà quân bài Nhạc Duyệt mới được tung
ra. Tình huống lúc đó, chuyện của Uông Thạc đã được giải quyết, Trì Sính
đối với cậu ta không còn bận tâm gì. Nếu như chuyện Nhạc Duyệt bị vạch
trần, Trì Sính tin là thật, thì Ngô Sở Úy đối với cậu ta mà nói thì chẳng
khác nào 'Không có đến, lại mất đi*'. Tầm quan trọng của cậu ta trong lòng
Trì Sính trong nháy mắt lại tăng lên gấp bội. Trì Sính có thể nhẫn tâm với
cậu ta hay sao? Cậu cho rằng đem chuyện này làm rõ vào thời điểm này thì
tốt hay sao? Nếu như sự sai lầm lúc trước được thừa nhận, vậy nó chỉ có
thể biến thành tảng đá, đè lên ngực Trì Sính rất nhiều năm. Hiện tại làm rõ,
chẳng khác nào từ cái bất lợi biến thành có lợi, đem nhược điểm của người
khác biến thành vũ khí sắc bén trong tay mình, đạt được hiệu quả cao nhất.
Tôi nghĩ đạo lý này, Ngô Sở Úy cũng hiểu." (*=tôi không có được thì cậu
cũng mất tất cả)

Khương Tiểu Soái trước đây cho rằng bản thân là một người có IQ

cao, bây giờ cùng Quách Thành Vũ so ra, quả thực chỉ giống như một tay
mơ*. (tân binh)

Nhưng mà có chuyện cậu vẫn canh cánh trong lòng.

"Anh làm như vậy, là vì trả thù Uông Thạc nhiều một chút hay vẫn là

vì hạnh phúc của bạn thân?"

Quách Thành Vũ cười nhéo gò má của Khương Tiểu Soái một cái,

"Cậu muốn nói gì?"

Khương Tiểu Soái đập bàn, "Tiên sư nhà anh! Anh vì hạnh phúc của

Trì Sính mà ném đi một căn nhà? Thế tôi nói căn nhà cho Nhạc Duyệt là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.