Trì Sính lại cảm khái một câu,"Nếu như Ngô Sở Úy có dáng vẻ rụt rè
căng thẳng này của cậu thì tốt biết bao! Tôi cũng sẽ không đối với cậu ta
không có nửa điểm mong đợi."
"Anh đối với tôi cũng không cần có kỳ vọng, hay mong đợi gì hết! !"
Khương Tiểu Soái cáu giận mà đẩy Trì Sính,"Tôi cũng không thanh cao
như anh, tôi không biết và không nhớ đã từng ngủ với bao nhiêu người
nữa."
"Nói miệng không bằng chứng minh, không bằng để cho tôi tới kiểm
nghiệm thân thể." Tay của Trì Sính chậm rãi rời xuống.
Khương Tiểu Soái liều mạng chống cự,"Tôi cho anh biết, Trì Sính,
anh tốt nhất đừng ép tôi! Tôi mà điên lên cái gì cũng có thể làm được.!"
Tay của Trì Sính còn chưa chạm đến bộ phận trọng yếu liền ngừng lại,
rất hăng hái nhìn chằm chằm Khương Tiểu Soái.
"Cùng nhiều người ngủ qua như vậy rồi mà còn sợ thành ra thế này?"
Khương Tiểu Soái thở gấp, nói không ra lời.
"Cậu để bảo vệ trinh tiết hành động dũng cảm quên mình, Ngô Sở Úy
như thế nào lại không học được hả?" Trì Sính nhìn Khương Tiểu Soái trong
ánh mắt tràn đầy vẻ khôi hài ám muội.
Khương Tiểu Soái đem nắm đấm nắm chặt kêu răng rắc.
Trì Sính còn nói,"Sau này cậu ít tới tìm tôi, cậu xuất hiện càng thường
xuyên tôi lại càng không muốn gặp Ngô Sở Úy."
Khương Tiểu Soái nhẫn nhịn đến xuất huyết bên trong.
"Bất kể như thế nào, xin gặp mặt Ngô Sở Úy một lần, cậu ta hiện tại
tâm tình vô cùng sa sút."