NGHỊCH TẬP - Trang 1810

Trì Sính nở nụ cười nhẹ, rất lâu sau mới đáp lại một câu.

" Không rảnh nhớ."

Giọng của Uông Thạc ồn ào vui vẻ đùa một chút,"Có thời gian bị cắm

sừng, lại không rảnh nhớ tôi?" (Thạc Thạc đã trở lại và lợi hại hơn xưa.)

"Ở đâu ra sừng?"

"Hóa ra anh không biết hả?" Uông Thạc có chút hả hê," Có người nửa

đêm gọi điện thoại cho chúng tôi, tư vấn làm đẹp làm trắng các kiểu. Lần
sau anh nói với người ta việc đầu tiên cần thiết để làm đẹp chính là ngủ
ngon giấc. Dù có dùng mỹ phẩm tốt đến đâu mà nửa đêm không ngủ được
gọi điện thoại cũng phí công."

Trì Sính vẫn giữ giọng nói không đổi,"Nói rõ một chút xem."

"Tôi nói còn chưa đủ rõ ràng hay sao? Có người thừa dịp lúc anh ngủ,

gọi điện thoại quấy rầy chúng tôi. Mà tôi nói luôn cho rõ ràng cậu ta không
có số của tôi, tôi chỉ ngồi bên cạnh thôi.."

(Quá là rõ ràng luôn..)

Trì Sính mắt nhìn phía trước, trong ánh mắt nhìn không ra bất kỳ tâm

tư gì.

"Cậu gọi điện thoại cho tôi chỉ để nói cái này?"

Uông Thạc cười hà hà," Tôi chỉ tùy tiện nói như thế, anh nghe thì nghe

vậy thôi, đừng để bụng làm gì. Ai lại không có thời gian cô đơn, ai lại
không có lúc nhìn người gối đầu bên cạnh thấy chán! Muốn vụng trộm lén
lút một chút tạo kích thích hả? Bản chất con người là vậy, khi thấy được
thứ ở xa tầm tay mình, liền có khát khao mãnh liệt muốn có được

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.